Ta giật mình tỉnh giấc khi nghe tiếng xe của chị về .Ta nghe tiếng kéo của như vỡ ra, hay đúng hơn là ta nghe tiếng vỡ vụn của phận người ngay trước thềm nhà .ngay trước thềm nhà này , ta đã thấy biết bao mảnh vụn của thân phận .
giờ thì ta hiểu vì sao ta k cáu hay phản ứng khi thi thoảng ta bị mất một thứ gì thuộc về vật chất, hoặc ta cứ lặng lẽ và k hề khóc ngay cả khi tẩm niệm cái thân xác còm ...cõi của Út An, hay khi nhận một tin về sự thảm khốc nào đó .
bây giờ thì ta hiểu vì sao Trịnh bảo là : đêm thấy ta là thác đổ
Ta khác Trịnh !
Thác đổ hay sấm sét củng thế thôi , ta đã hóa kiếp cho tất cả như lá xanh , nhẹ rơi rung hay đậu trên cành cũng thế
Giờ ta hoàn toàn có thể cười , có thể chung mâm chung chén với mọi hang người , hạng muốn hại ta, hang khổ sở hơn ta , hang được cho là cao quí ... Mọi sự cũng chỉ thế mà thôi !
Ích gì , rồi cũng chỉ là phận người . Vậy thôi à!
Chjả còn lại gì ngoài cảm thông , có lẽ giờ ta còn lại nhiều sự đó thôi .Mọi sự khác dường như k hấp lực.
Bây giờ mà nói một chữ khóc là sẽ rất khó , sẽ rất khó
Sáng mai , ta sẽ uống cà phê với chị , chút nhỏ vậy mà. ở đây k bao giờ có cung bậc của sự thương hại
Vốn dĩ ta đã hóa ra đồngh ình đồng dạng với cái gọi là thân phận con người ! những kể bần cùng khốn khổ quanh ta vậy thì đã làm sao , chẳng có làm sao hết !!!!!!!!!
giờ thì ta hiểu vì sao ta k cáu hay phản ứng khi thi thoảng ta bị mất một thứ gì thuộc về vật chất, hoặc ta cứ lặng lẽ và k hề khóc ngay cả khi tẩm niệm cái thân xác còm ...cõi của Út An, hay khi nhận một tin về sự thảm khốc nào đó .
bây giờ thì ta hiểu vì sao Trịnh bảo là : đêm thấy ta là thác đổ
Ta khác Trịnh !
Thác đổ hay sấm sét củng thế thôi , ta đã hóa kiếp cho tất cả như lá xanh , nhẹ rơi rung hay đậu trên cành cũng thế
Giờ ta hoàn toàn có thể cười , có thể chung mâm chung chén với mọi hang người , hạng muốn hại ta, hang khổ sở hơn ta , hang được cho là cao quí ... Mọi sự cũng chỉ thế mà thôi !
Ích gì , rồi cũng chỉ là phận người . Vậy thôi à!
Chjả còn lại gì ngoài cảm thông , có lẽ giờ ta còn lại nhiều sự đó thôi .Mọi sự khác dường như k hấp lực.
Bây giờ mà nói một chữ khóc là sẽ rất khó , sẽ rất khó
Sáng mai , ta sẽ uống cà phê với chị , chút nhỏ vậy mà. ở đây k bao giờ có cung bậc của sự thương hại
Vốn dĩ ta đã hóa ra đồngh ình đồng dạng với cái gọi là thân phận con người ! những kể bần cùng khốn khổ quanh ta vậy thì đã làm sao , chẳng có làm sao hết !!!!!!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét