31 tháng 7, 2013

cùng tận những khổ đau
đã về tới đây thì sống chết ở đây - thở chẳng nổi em ơi
Tám giờ sáng chúng tôi đến , chị lồm cồm bò từ mùng ra , người gầy quắt , chị thở chẳng ra hơi thầm thì : chị đang sốt .Chị có cái tên giống y cái thân gầy teo : Nguyễn thị Nhỏ
Khi nghe chúng tôi trình bày về việc có một người linh mục biết chuyện về làng ung thu của thành phố hồ chí minh , biết chuyện người đàn bà uống thuốc diệt cỏ mong chết đi vì quẫn bách mà chết không xong , ông muốn mua tặng chị bảo hiểm y tế mắt chị sáng lên rồi bỗng lại tối sầm .chị rưng rưng : mừng quá mừng ...nhưng ... nhưng hộ khẩu và chứng minh tôi đã .... đem cầm một triệu bạc .
Lục tung mớ giấy trong tủ , cuối cùng cũng ra được tờ hộ khẩu và chứng minh sao y trước khi cầm cố chị cũng đã kịp phô tô thủ phòng thân .đỡ chị lên xe tình nguyện viên nữ cũng run , vì chị yếu quá đi , vừa đi tình nguyện viên vừa lo ... giữ tấm thân gầy của chị .
Tại ủy ban nhân dân xã  đông Thạnh - Hóc môn, nữ tình nguyện hơi tái mặt , vì nhân viên thông báo bảo hiểm bữa nay đã lên sáu trăm hai mươi mốt ngàn , đâu còn cái giá năm trăm như đợt trước tình nguyện viên từng mua . Cô cán bộ nhìn tình nguyện viên hỏi : hình như , hình như ... chị cũng mới mổ bướu cổ ?
Người tình nguyện cười nhẹ nhàng , biết làm sao , thế mới gọi là ba cùng : nghèo cùng trôi giạt về làng ung thư , cùng vướng bệnh giống nhau .và bây giờ thì .... Cùng vui chia sớt với nhau nỗi đau , và cùng ... cậy trông nơi lòng thương xót Chúa .
Người thứ hai lại cũng là một phụ nữ có nét mặt còn vương chút ... xuân thời , khốn thay chẳng may mắn là nữ đại gia đẹp xinh , mà cũng lại là phụ nữ .... toàn da , cũng gày tong teo , bé quắt .
chị này thì lại có cái tên cực mĩ miều : Bùi mộng Loan .Loan phượng đâu chả thấy , thấy cái cổ một bọng cục u , bệnh viện ung bướu khám định bệnh , chị trốn luôn .nhà bốn đứa con , trông vào có mình ông chồng , thằng  con lớn  bỏ học rồi ,con còn chẳng có tiền mà học mà ăn, tiền đâu mà chữa bướu .
Khi thấy chị tất tả chạy vô ủy bạn .Ghẹo chị rằng đi đâu mà vội mà vàng , chị hổn hển : chạy ra nhanh , vì nghe ông Mười Nhân báo tin , có linh mục cử người tới giúp bảo hiểm cho người nghèo mang bệnh ngặt, tôi vội vàng tới luôn , chớ đến bao giờ mới có cơ may thứ hai trong đời như vậy .
Tất cả họ , những người đàn bà nghèo khó , và khốn khổ hiện đang trú ngụ ở làng ung thư Đông Thạnh- Hóc môn , mà mật độ bị bệnh cao nhất tập trung ở ấp hai và ấp bảy . Đông đảo người bị mắc bệnh ung thư tới mức các nhà báo từ nam chí bắc đã phải đồng loạt kêu dùm . Biết làm sao , hi vọng các nhà báo kêu lọt tai đấng chăn dân , còn dân nghèo , bệnh tật tuyệt vọng nơi đây đành tự xoa dịu nhau : thôi trời kêu ai , nấy dạ.
Ông cựu chiến  binh Trần Văn Ước thì thở dài : tôi đã kiệt lực vì kêu gào giúp bà con nơi tăm tối này , trả giá bằng cả công ăn việc làm , cả tù tội , mà cũng chưa thể làm được gì nhiều cho bà con (ông Ước nguyên thiếu tá quân đội  khi tham gia tố giác , đòi quyền lợi cho dân , đã bị mất việc và tù oan tám tháng , rất may ông được minh oan , phục hồi quân hàm , sinh hoạt đảng , xong việc làm thì bị cho hồi hưu cưỡng bức lý do ông bị...tâm thần , đi kiện tụng làm xấu mặt chính quyền , thì giờ ...ông thành dân đen , đi bán ... thịt bò !) , bây giờ ông Ước dành thời gian và chút tiền hưu đi thăm hỏi giúp bệnh nhân ung thư của làng , gặp tình nguyện viên ông cười sảng khoái : hay lắm , hay lắm , đều là con dân nước nhà , xá chi việc một anh lính già , cùng mấy cô công giáo đi cùng nhau, chẳng sao chẳng sao , miễn làm việc tốt .
Anh mười nhân người cùng đi với chúng tôi nở một nụ cười héo hắt . anh cũng mang một cục bướu to đùng ở vai , em trai anh qua đời vì ung thư mới làm đám giỗ xã tang ở cái tuổi 40 , anh mười rất hãi đi bệnh viện , vì theo anh ung thư mà có hơi dao kéo là chỉ có mà ...lăn quay ra , đi gặp ông bà ông vải .
tình nguyện viên phải động viên anh bằng cách giơ cái cần cổ ra : anh coi nè : em cũng đụng dao , mà có chết đâu , kỳ này có bảo hiểm rồi , dứt khoát anh phải đi bệnh viện , chúng em sẽ xin cha cầu nguyện cho anh .
2- yêu thương vượt trên sợ hãi
Ngồi lại một chút với nhau bên quán nước ven đường , có chút gì đó như ấm lòng những phận đời nghèo , là hương trà thơm , hay là chính những sẻ chia rất chân thực từ chính những người trong cuộc :
- ông tư ước : tôi bám trụ lại bãi rác ,sắp tàn đời rồi , hi vọng tự cứu mình bằng cách chế ra những thức ăn giàu diệp lục chống ung thư .tôi cũng sẽ cố gắng giúp bà con theo khả năng mình . Không phân biệt lương giáo , thứ dân hay có chức quyền . Giờ tôi thấm làm phận người đã khổ , làm phận người nghèo khổ hơn , làm phận người nghèo mà còn ung thư thì quả là khổ hơn chết nữa . chúng ta cùng cố lên nha .
Chị TH : tôi đã lưu lạc tới 17khu dân cư vì đói nghèo bệnh tật , tôi với bà con như củi rều trôi giạt , tụ về làng ung thư tăm tối này , d9ã ba cùng , sống nay chết mai , tôi thấy rất nhẹ nhõm .tôi may mắn là tín đồ công giáo , được biết tới Lòng Chúa xót thương ,tôi thấy dễ dng2 đón nhận siố phận mà k thấy quá đớn đau. thì chúng ta sẽ tụ lại đây , cùng với nhau , sẽ là thế .
- Anh mười nhân : chúng ta thật là khổ , lời cám ơn tới ông linh mục cô chuyển dùm bà con ở đây , đời tình thương nơi cửa miệng thì quá nhiều , nhưng thương dân thiết thực , cụ thể kịp thời như ông ấy thật là hiếm lắm .
Chị nhỏ , chị loan : chúng tôi rất là mừng , ngày năm tây tháng chín có thẻ bảo hiểm chúng tôi sẽ đi viện , kiếm thêm ngày sống mà nuôi con , con chúng tôi nhỏ quá .
Rời điểm nóng làng ung thư đông thạnh hóc môn , trời chuyển mưa , mây đen nặng nề kéo tới . Hi vọng trời chuyển gió , mây sẽ tan , và thiên Chúa tình yêu sẽ mang màu nhiệm tới cái góc tăm tối này , nâng đỡ những nặng nhọc trần ai cho nhưng số phận , mà tự thân hò dường như không có cách gì tự cứu lấy đời mình .



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét