06 tháng 11, 2012

Sao yếu vậy ta
Đi nắng chút xíu à , thăm một vòng và ghé góc vườn thăm cụ Cẩn thế mà về nằm bẹp .
Cũng phải nghĩ kế vực lại kinh tế thui , mình là đứa đã biết nhìn xa , vậy mà vẫn thấy lo ra phết đấy .
Nhìn ra đời , thấy mênh mông buồn , xã hội tưởng như tiến lên mà đói khát , bần hàn , thất học vẫn đầy ra đó .
Đứa bé đeo bụng trống đó vậy là xong một đời , ngẫm ra mẹ nó thật là đáng trách .
Hây da , càng đi càng thấy khổ tâm , khi nào cha về , xin cha đi tình nguyện thật xa cho vơi bớt nặng nề mới được !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét