Chẳng ý nghĩa gì .
Họ đã chết , chết ngay nơi cõi sống .
Chỉ còn lại yêu thương giữa những người dân nghèo là có thật .Xót xa và cưu mamg bảo vệ lấy nhau . Mọi sự sẽ trôi qua , xong đám đông nghèo khổ sẽ như cũi rều ,nổi trôi mà tồn tại tiếp .
Dân tộc này đã đi suốt mấy ngàn năm văn hiến , trải qua đủ mọi bi thương , song phẩm chất người việt nam là tồn tại vĩnh hằng , những thứ vô giá trị , thối tha , rồi cũng sẽ trôi qua , sẽ tàn lụi .
Thật là tiếc , tiếc cho một quá khứ , tiếc cho một đền đài niềm tin đã đổ vụn tan tành , cái đền đài ấy thực sự từng rất là đẹp đẽ .
Không có gì là đáng giá , là đáng tôn thờ nơi cái cuộc đời vốn hữu hạn ngột ngạt này , chỉ có một yêu thương của đấng là sự yêu thương tuyệt đối là có giá trị vĩnh hằng , nhìn theo , ráng sống từng ngày theo gương yêu thương trọn lành đó , cuộc đời mới thực sự là ý nghĩa !
Nghĩ cho cùng , Ngài rất công bằng , bởi tất cả mọi cái gì được gọi là phẩm giá , là tốt đẹp , thiện lành , thì đều được sản sinh và này nở từ chính cái gọi là dân đen mạt hàng khốn khổ .
Yêu thương cũng từ đó , nhân hậu cũng từ đó mà nảy nở , mà trường tồn . Không chỉ là nhân hậu và yêu thương , mình tin chắc , trí dũng cũng chưa bao giờ mất đi , có thể trong một thời điểm nào đó nó bị phủ che , bóp nghẹt .
Trong cái buồn , cái nản , vẫn giữ nguyên một góc trái tim nguyên vẹn thương yêu của tình người , nếu góc nhỏ đó mà không còn , thì sự sống thật sự vô nghĩa và nên kết thúc !
Tự sửa mình , và tự dặn mình như thế , mùa thu ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét