Sắp giỗ đầu út An rồi .
Giỗ chú cũng là dịp lễ kính thánh Tâm Chúa Ki Tô.Thế là Chú luôn được hưởng ơn phúc từ đấng cao cả nhất của vũ trụ .
Chỉ một việc khi sắp lìa đời , chú đã đồng ý thứ tha quên đi nỗi hận người ta tước quyền làm người của chú suốt ba hai năm, một sự rộng lòng ấy cũng xứng đáng cửa thiên đàng mở ra đón chú. Nhiều người có thể thở phào mà sống nhẹ nhàng ,bởi những sự ác họ làm đã nhờ thương mến của một người mà tội ác ấy được xóa bỏ
.Những ngày này tôi cũng cảm nghiệm được nhiều sự lắm Út An à. Sống nhẹ nhõm và đã rũ bỏ được quá nhiều sự mà tôi cứ ngỡ là quan trọng .Hóa ra đó là những ách nặng tròng vào cổ mà thôi , những sự đóng khung , lập trình vô hình như thế hóa ra giam nhốt cả kiếp người , rũ bỏ , và thật là nhẹ nhõm .
Rong chơi với đời , đem hạnh phúc đến cho người là mình được hạnh phúc mà sư phụ ơi .Xóm mình hồi đó , quá trời người chết rùi, và dọn nhà tan tác tương đối nhiều , chết trẻ không à, và chết khổ . Nghèo , bệnh và chết non, chết nhiều nhất vẫn là ung thư , và AIDS , đó là một sự thực .
Hè này tôi đã đi phát tập , và viết cho con nít được một mớ rùi sư phụ à, nói thật , là tôi chỉ muốn chúng nó học hành và thoát ra khỏi xứ bãi rác này , nó có cái gì đó u ám và tối tăm , dù nhìn thoạt bề ngoài thì không đến nỗi .
Lẽ ra , nó có thể sáng sủa hơn , cái kìm hãm đó hết sức vô lý , ấy vậy mà thực sự nó vẫn cứ tồn tại như thế , thật là đáng tiếc !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét