Hôm nay S và con mắm bồ nó đi Hà nôi.
Đó là tín hiệu đáng mừng , dù biết rằng con đường phía trước để trả lời cho câu hỏi : con chị là ai ,nó sẽ đi về đâu coi như tạm được khai thông , dù đằng trước còn vô khối những thử thách .
S thân mến .
Khi Cháu cầm trên tay giấy khai sinh và tấm hộ chiếu của 25 năm trước lúc cháu rời quê gốc tới đất nước này , thì cháu có mẹ có cha , và cháu là một con người , dẫu rằng qua bao biến động đau thương và thảm khốc ,con người ấy có bị méo mó đi , song không phải là không thể chỉnh sửa .
S rất thân mến , nếu não trạng của cháu phai dần mặc cảm , thì cháu hãy gây dựng lại niềm tin và chút tự hào : ngoài dòng máu Việt mẹ cháu cho cháu ra, cháu đồng thời là công dân của cộng hòa Séc, cháu có một người cha , một dòng tộc , và một tổ quốc là nơi đó !
Trái đất quả là to lớn ,nhưng chẳng phải là nó không có giới hạn cháu à, đường phân cách các quốc gia , đơn thuần là khái niệm địa lý !
cháu hãy ngắm lại tất cả các bức ảnh mẹ cháu cất giữ bao năm , để tạo thêm sức mạnh , niềm tin mà đi tiếp .
cháu phải đi tiếp ít nhất là vì một người : Mẹ cháu đấy !
Cô hi vọng , nhìn thấy ngày cháu rời quê ngoại lên đường , và quay lại gặp mẹ mình sau khi đã xác định cho mình một tổ quốc !
cháu ạ, trong rừng rú , ngay cả loài chó sói nó còn xác định lãnh địa và quê hương mình nửa kìa , một con người , lại càng cần có một cội nguồn ,một quê hương , một dân tộc !
Cháu vẫn còn eất trẻ để gây lại một tương lai .
Và cháu cực kỳ may mắn khi có một người mẹ.!
Đừng run rẩy , đừng sợ hãi , khởi động đi , cô nghe mẹ cháu trong thương đau vẫn tự hào , xét về cội rễ , cháu con mang trong mình dòng máu hình như là của hồng quân xô viết nữa thì phải .
Đừng bao giờ đánh mất niềm tin và cạn sạch mọi hi vọng .
Cô chúc mẹ con cháu thành công nhé
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét