25 tháng 4, 2012

bài viết đêm nay


Gặp nhau là nợ là duyên!


(ghi theo lời kể của một giáo dân tỉnh Hà Nam)
Tám giờ 30 tối 13/4 tôi có mặt ở sân bay Nội bài, chẳng riêng mình tôi, khoảng ba chục giáo dân cũngcó mặt ở đó đợi cha Trần đình Long và các bạn trẻ trong đội quân áo xanh tình nguyện .
Chúng tôi giống nhau ở một đặc điểm : chưa một ai được trực tiếp gặp cha Long. Như bản thân tôi duyên do , có một cô con gái , hè năm ngoái vào Sài gòn đi thi đại học và đã được sự giúp đỡ của cha và cộng đoàn trong đó, cháu nó đậu đại học và cũng trở thành thành viên của đội quân áo xanh. Những người đi đón cha , cũng tương tự như tôi có người thân làm lụng học hành trong Sài gòn ,và được tham gia vào cộng đoàn cầu nguyện lòng thưng xót Chúa .Qua trao đổi với nhau mà như thành người trong một nhà .Vì vậy khi biết cha cùng các em áo xanh ra Bắc, chúng tôi rủ rê nhau đi đón , và tham gia một hành trình thật đáng nhớ trong đời, qua một loạt các xứ đạo giao lưu và cùng nhau tôn vinh lòng thương xót hải hà của Chúa .
Tôi nhớ lúc cha và cộng sự xuống sân bay là cũng khoảng chín rưỡi đêm rồi , chẳng kịp nghỉ ngơi thầy trò lên xe đi một mạnh về  giáo xứ Hoàng Nguyên Phú xuyên -Hàn nội , .Theo ban tổ chức  dự kiến dâng lễ sớm vào lúc bốn giờ sáng, bà con giáo dân tại giáo xứ và các tỉnh phụ cận kéo về chật ních sân từ... ba giờ chiều hôm trước, cả một biển người háo hức chờ đợi trong trật tự bình an, trước lượng người đông đảo như vậy, một rạp dã chiến ngoài trời được cấp tốc dựng lên, vị linh mục phương xa cùng các vị chủ tế của địa phương dâng lễ ngay ngoài trời se lạnh.
Lạ lùng, với tôi là rất lạ lùng, không phải là những lời hoa mỹ trau truốt ngọt ngào, mà là lối nói chuyện giản dị chân thành, ông đưa chúng tôi tìm lại đức tin đang bị hao mòn bởi dòng đời chộn rộn bon chen, qua ba từ rất dễ hiểu: "Tỏ mình ra" với hàng mười mấy ngàn con người có mặt tại nơi đây, để chúng tôi vỡ òa: Chúa đang hiện diện, vẫn đang hiện diện với những yêu thương cụ thể rõ ràng, chứ không phải chỉ là kỷ niệm của hơn hai ngàn năm xa xưa cũ !
Rời Hoàng nguyên chạy đua gấp rút với quỹ thời gian eo hẹp, ông đưa chúng tôi theo hành trình gần như không nghỉ ngơi, tiếp theo là ở địa phận tỉnh Hà nam, tại đây đoàn tới dang lễ tại ba giáo xứ : Sở Kiện , An Khoái và Xuân bảng . Hẳn các bạn cũng biết Hà nam là một tỉnh gần như thuần nông, vùng đất trũng chiêm khê mùa thối, đời sống người dân cũng còn khó khăn rất nhiều , giao thông cũng còn nhiều  trở ngại . Ấy vậy mà thông tin truyền tai nhau ,từ mấy ngày hôm trước , bà con náo nức rủ nhau đi nghe lễ kính lòng thương xót Chúa do cha miền Nam ra giảng dạy ... đi tới đâu bà con giáo dân và cả những người ngoại đạo cũng tuôn đổ đến, nhưng trong trật tự và ngăn nắp: có những sự thật hiện hữu ngay trước mắt mà cứ như là phép lạ kỳ: Bãi để xe bạt ngàn mênh mông, không cần phải phát thẻ và trông giữ: mọi người cứ tự nguyện theo thứ tự trước sau, không có bất cứ sự lộn xộn nào xảy ra bởi sự tham sân, mà chỉ còn tràn ngập tình liên đới thương mến nhau trong trẻo. Thời gian không đủ để thỏa mãn lòng người, nên những cuốn sách, những băng video bài giảng, chứng nhân với bà con phía Bắc xa xôi là rất quý giá, ấy vậy mà các em sao xanh cứ việc đổ thành từng đám lớn giản dị như những đồng bào phục vụ hàng xôn, giáo dân tới lựa những cuốn sách băng đĩa mình yêu thích trên tinh thần tự nguyện rất cao, Vậy là mỗi gia đình đều có được kỷ niệm của cộng đoàn lòng thương xót Chúa đất phương Nam, thật là vui vẻ, thật là hạnh phúc !
Tôi nhớ một chi tiết rất đẹp ở giáo xứ An Khoái , cả sân giáo xứ chật ních người , bà con bảo nhau trước hết phải ưu tiên cho những người từ xa tới , bởi vì có rất nhiều giáo dân từ Hà nội, và các vùng lân cận cũng kéo về , thành ra , người nhà lại đâm ra không còn chỗ . Họ mới bảo nhau trèo cả nên nóc những nhà xung quanh xứ để được nghe giảng lòng Chúa xót thương , gia chủ cũng chẳng vì thế mà lấy làm muộn phiền , họ còn nhắc nhau , trèo khéo khéo kẻo ngã đấy nha , thật là những Gia Kêu của ngày hôm nay , ngộ nghĩnh dễ thương quá sức !
Ở sở Kiện tôi chứng kiến hình ảnh những bạn trẻ ăn mặc rất diệu đà mô đen, họ nhiệt thành nâng cao Ảnh Chúa xót thương ,  hòa cùng mọi người đáp lại lời cha chủ tế : "tôi tin" một cách đầy thành kính , anh thanh niên cho hay được người quen ở miền nam ra tặng đĩa DVD bài giảng lòng thương xót , cả nhà anh say sưa nghe đi nghe lại nhiều lần , song vẫn ước ao được xem lễ trực tiếp một lần , khi hay tin anh đưa mẹ và người vợ trẻ tới dự lễ cho bằng được .
Có bà cụ rất là hỉ hà khi tậu được món quà  là tràng chuỗi Mân côi, có quà thì rất vui song bà bảo :hạnh phúc nhất là được nghe cha Long thuyết giảng. 
Rời Hà nam trong sự nuối tiếc của bà con , chẳng một nơi nào thánh lễ song mà bà con chịu về ngay , họ đã yêu cầu vị linh mục phương xa tặng một món quà đặc biệt thế này: Cuối lễ cùng nhau đọc một chuổi kinh lòng chúa xót thương ! Và quà tặng độc đáo đó đã được duy trì xuối chuyến hành trình của người linh mục phương xa.Rời Hà nam, điểm đến kế tiếp là : Nam Định 
Giáo xứ Giáp nghĩa hân hoan cử hành thánh lễ ,và khán đài không phải trong thánh đường hay sân giáo xứ , thật là tuyệt vời xiết bao khi giáo xứ có sáng kiến để vị linh mục phương xa làm lễ trên ...mặt hồ xanh trong.thánh lễ được cử hành lúc mười rưỡi trưa tràn ngập nắng vàng , ánh nắng lung linh phản chiếu từ mặt hồ trong veo ,làm rạng rỡ hàng chục ngàn gương mặt , họ đồng lòng giơ cao tay khẳng định niềm tin Chúa phục sinh đã và đang hiện hữu dẫu Ngài chẳng hiện ra theo thói thườngbằng xương bằng thịt. Tôi bỗng dìm mình trong trạng thái lâng lâng hạnh phúc vô bờ , thấy mặt hồ của giáo xứ Giáp nghĩa bỗng trải rộng mênh mông , phải chăng biển hồGagile thủa xa xưa đang hiện hữu. Tôi bắt gặp nét mặt ngây ngất vì hạnh phúc của một em áo xanh , hẳn các em , và tất cả mọi người cùng hiện diện nơi đây cũng có ý nghĩa như tôi thì phải .

Tại giáo xứ Kiên lao Xuân trường, Nam định, xảy ra sự bất ngờ cho... không phải là các giáo dân, mà là cho chính vị mục tử và học trò của ông, Vâng ngài đã "thú nhận" rằng hoàn toàn bị bất ngờ, bởi không thể hình dung ra một quảng trường lòng Chúa xót thương lại quy mô như thế, lớn lao đến như thế, và bà con đổ về đông đến như thế, ước tới có thể hai mươi lăm ngàn người, họ đến, sốt sắng và đoàn kết yêu thương, đồng sức đồng tâm khẩn cầu lòng thương xót của Chúa.
Thật lạ lùng quá đỗi, lần đầu tôi thấy một vị mục tử chia sẻ và để cho giáo dân cùng chia sẻ trực tiếp bài giảng với ngài, không còn khoảng cách của đấng bậc bề trên cao sang và kẻ dưới, mà là anh em, huynh đệ giao hòa, chan chảy niềm cảm thông yêu mến.
Sau Hà Nội, Hà nam, nam định, cha, cùng các học trò lại đến với và con địa phận thái bình, đi tới đâu, là nơi ấy bừng lên lửa của niềm vui sướng, hân hoan hào hứng.
Tại nhà thờ chính tòa thái bình buổi lễ diễn ra đúng ngày đại lễ kính lòng thương xót chúa .Có tới sáu vị linh mục hiệp lễ cùng vị mục tử phương nam , thánh lễ thật trang trọng và xúc động . Sau khi tan lễ tôi lắng được những mẩu đối thoại của giáo dân thật dễ thương
- Bà ạ, lần đầu tiên tôi biết cố giáo hoàng nói tiếng Việt giỏi quá đi, Ngài bảo: “Việt nam ở trong trái tim tôi”, hẳn ngài thương chúng ta lắm đấy !
- bà rõ thật, sao giáo hoàng mà nói tiếng Việt Nam, là ông cha Long hiểu tiếng nước Ngài nói ra, ông dịch cho chúng ta biết như thế.
- Dào, bà cứ là kỹ lưỡng thế, chứ Chúa thương mình, Giáo hoàng cũng yêu thương mình, nói tiếng nào cũng là tiếng thương xót hết !
Rời giáo xứ chánh tòa , hành trình lòng chúa xót thương tiếp tục đến với cao mại , cổ việt mỹ đình .Ở Cao mại , bài học về đức tin được chuyển tại cách nhẹ nhàng , dí dỏm với sự cộng tác thật dễ thương của hai giáo dân nhí : bé Lân , Bé Minh Thắng .Chính cái ngây thờ hồn nhiên của các em lại khiến người lớn nhận ra diễm phúc lớn lao : được làm con thiên Chúa .Giáo dân cũng nhiệt tình tham gia cộng tác bài giảng tới mức vị linh mục phải thốt lên lời ngợi khen : giáo dân Cao mại giỏi quá ta! bà con cười ồ , và khoảng cách giữa linh mục và giáo dân thật là gần gũi , ấm cúng !
Thời gian như tên bay , mới đó mà đã tới điểm cuối cuộc hành trình , nơi một giáo xứ nhỏ bé có tiên là Vinh sơn . Vinh sơn bé nhỏ lượng giáodân chỉ có 800 người , vậy mà ...
Lượng người đổ về vinh sơn trong buổi lễ lên tới .... 8 ngàn người , họ từ khắp nơi khu vực xung quanh Như Hải phòng , Thanh hóa, Có người mãi vùng vĩnh phúc cũng cố gắng tìm về  . Có lẽ họ cũng biết vị linh mục nhiệt tâm và các học trò không thể trở ra trong ngày một ngày hai , nên họ tranh thủ tới dự lễ mà lòng đầy tiếc nuối .
Trong hàng mấy ngàn con người quỳ thành tâm dâng lời kinh tạ ơn lòng thương xót có rất nhiều những tri thức ,và thanh niên trẻ tuổi . một nanh là thạc sỹ ngành y đến từ mãi Hải phòng .Anh cho hay thường nghe giảng lòng Chúa xót thương qua trang longthuongxotchua.tinvui.info.  Công việc của anh rất căng thẳng , áp lực , anh nghĩ giảng và thấy lòng nhẹ nhàng an tịnh hơn ,mỗi khi bước vào phòng mỗ là anh dâng một lời kinh ,cho chính bản thân mình được những tay nghề , đem lại sự sống cho bệnh nhân , áp lực trong công việc vì thế mà giảm bớt ....

cuộc vui nào rồi cũngtới lúc phải chia tay , bà con giáo dân cũng như các linh mục sở tại bịn rịn ,lưu luyến , ai cũng mong muốn vị linh mục và học trò của ông sẽ trở lại với bà con trong thời gian gần nhất.riêng tôi cố gắng ghi nhớ từng lời từng chữ mà ngài từng giảng . Và lúc ấy tôi cũng mới nhận ra giá trị của mồ hôi công sức của gần ba mươi tình nguyện áo xanh, nhỏ bé như tan ra giữa những biển người mênh mông, các em đã góp cả tâm, cả sức, cả bầu nhiệt huyết chân thành trên con đường thiên lý loan truyền lòng thương xót Chúa.
Tôi cũng nhận ra hàng ngàn vạn tấm lòng của bà con đất phương Nam gửi cho anh em miền bắc, qua từng món quà quý giá: xâu chuỗi, ảnh tượng lòng Chúa xót thương, từng tập san “nhờ mẹ đến với Chúa” nhỏ gọn, xinh xắn mà chứa bao màu nhiệm.
Và qua bao sự kiện rất đỗi ấm rất đỗi tình người, tôi nhận ra thông điệp Chúa trao ban cho tôi: “Con hãy tín thác, tín thác hoàn toàn vào thiên Chúa”. Và tôi bừng tỉnh để nhận ra: Chúa đấy, Chúa đã đến bên tôi, qua từng gương mặt, mỗi nụ cười, mỗi bước chân tình nghĩa
Một ngày nào đó, Cha Long, áo xanh của cộng đoàn lòng thương xót Chúa miền Nam sẽ lại về, và người Bắc, kẻ Nam sum vầy bên nhau, dâng lời ca ngợi Chúa, Thiên Chúa tình Yêu sẽ ngự giữa con cái Ngài trong bình an và hân hoan bất tận…

---***---



Ghi theo lời thuật của một bác giáo dân tỉnh Hà Nam, cha của một áo xanh, là một em sinh viên. Ông đã đi theo chuyến hành trình ra Bắc của cha Trần Đình Long và các bạn áo xanh - cộng đoàn lòng thương xót Chúa nhà thờ Chí Hòa.

THU HƯƠNG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét