22 tháng 3, 2012

Những ngày tiếp cận thế giới đen- con nghiện trình bày !

S rũ người trên vai tôi , rất may cậu ta không có máu me gì , lúc ra đi tôi đã tính trước, tôi nói với một người cùng đi : cầm theo áo khoác này, nếu có máu me, bao cậu ta lại, mình sẽ cầm tàì, còn cầu thì ngồi sau ôm nó, phải tránh máu me dính vào người tớ, tớ con phải nuôi con, không liều lĩnh, bừa bãi được .
Rinh cậu ta về, cậu ta rũ trên vai mình như bao gạo .Cậu ta đang say thuốc ,mà là thuốc cai , có lẽ lần này là lần thứ mười mấy người thân giúp cậu ta cai sống , cũng chẳng có ích lợi gì ,vừa cắt cơn , cậu ta lại ...lao đi kiếm thuốc .
Cậu ta nghiện ngập tính ra nay cũng cả mười năm hơn rồi, cá nhân cậu ta thì ý thức rất rõ về sự tai hại của ma túy . Nhận thức là một chuyện, mà vượt qua được là khó vô vàn, khi cai tới cái phân đoạn đau đớn giòi bọ rúc rỉa trong xương mới thấy là rất kinh khủng .
Tôi từng có những buổi ngồi đồng trò chuyện với S khi cậu ta tương đối bình thường, khi ấy S sống rất thiệt tình ,rất dễ mến .
S không ba hoa ,phét lác cường điệu đời sống của giới giang hồ, S thừa nhận đời sống ấy là tầm thường , bẩn thỉu .
và S cũng thừa nhận sự bế tắc không tìm thấy đường ra của chính bản thân mình , bất ngờ hơn , S phân tích cho tôi thấy cái khả năng không có đường về ,không thể hoàn lương của những người như S không hẳn ở bản thân họ không làm được, mà do chính những sự lắt léo tệ hại từ chính xã hội tác động ra sao, quả thực những điều S nói cho tôi nghe làcó cơ sở ,không nói là rất đúng nữa là đằng khác .
Tôi đã rung lên vì đau xót , vì xúc động khi S nói với tôi S muốn lại vào tù , S muốn ở tù ...để quên phứt cuộc đời , và để không làm đau đớn một người ... làmẹ S.
Điều này là rất thật , S yêu mẹ cậu ấy xiết là bao , sợi dây mong manh níu S với cuộc sống này chính là người mẹ ấy .
Cái khốc liệt của cuộc đời S tôi không thể viết ra đây , dù biết rất rõ , nhưng hình ảnh một tay giang hồ giữa đêm trường gặp một người bị hết xăng dắt bộ xe trên đường S đã quay ngược đầu xe , xin được đẩy người ta tới cây xăng, móc chút tiền lẻ ít ỏi trong túi cho người ta đổ xăng về nhà là có thật. Nhưng cũng cậu S ấy khi vã thuốc ,quỳ xuống lạy mẹ xin tiền , bọt mép bọt mồm xùi ra thật thảm hại ,bệ rạc.
Sợt vào mạng, bật cười khi thấy hình ảnh của S trong rất nhiều bài báo của một thời , S được mô tả như một giang hồ ghê gớm ,lắt léo, và dễ thương ra phết ! Tôi và S từng cười phá lên khi đọc lại những bài báo đó .
Trong cơn đau ,  rũ rượi ,phờ phạc vì đói thuốc, S lầm bầm , trời phạt con ,trời phạt con, hết thời rồi má Hương ơi , S một lần nữa lại tự cai sống hi vọng là tách xa khỏi ma túy .
Rất khó có cái kết cục tốt đẹp cho S , tôi cũng biết điều này , song tôi vẫn cầu nguyện ông trời cho S một con đường để làm người , vì bản chất thật của cậu ấy rất tốt , không nói là nhân hậu nữa .
Những gì tôi biết ,và những gì S kể cho tôi nghe trong kiếp sống lưu đày , khiến cho tôi nhận ra có một loại người còn ác độc ,gớm giếc hơn cả những kẻ bị gọi là giang hồ xấu xa nhiều và rất nhiều lần , thật đáng tiếc cái cuộc đời khó khăn trong việc sống thật và nói thật này, không tiện để tôi phơi ra sự tởm lợm ấy !
S đang bệnh và liệt giường, nhưng bên S vẫn có những người thân chăm sóc tận tình , không chút mặc cảm , không chút than trách .
Những tâm hồn hụt hẫng như S chỉ có thể được lấp đầy bằng những thương mến dù đơn sơ và bình thường , họ cảm nhận điều ấy dễ dàng hơn là mớ đạo đức giáo điều vô tích sự , và thế giới những người như S tù đày cũng chả có tác dụng gì ,không nói là chỉ càng chai sạn hơn , vô nghĩa hơn , mổ xẻ cuộc đời S hôm nay ,tôi thấy cái ông Nam Cao đang đội mồ sống dậy ...
Và tôi thấy thấp thoáng làng Vũ Đại , nó hình như hiện đại hơn , nó không có bóng dáng cái lò gạch cũ bỏ hoang , xa nhà cửa và vắng người qua lại ....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét