Thằng bé đùng đùng sốt rất cao , người bèo nhèo như chẳng còn sức chống đỡ .
Lại quay lại cảm giác nuôi con thơ hồi bé tý teo , hết đợt ốm này hẳn cu cậu tỉnh ra cái trò ép xác ấy của cậu ta thật vớ vẩn .
Cái tuổi nổi loạn , mới khó bảo làm sao , mình đánh vật mới nó , vất vả biết bao nhiêu . Sau vụ này hẳn cu cậu lớn thêm một tý .
Cảm ơn những người em mình có được trong cuộc sống , nói thật mình đâu có muốn sinh nhật gì đâu , gặp nhau vui vẻ vậy là tốt rồi , có tình với nhau , điều ấy quý giá xiết bao ,mong ai cũng được thuận hòa vui vẻ .
XTT quản lý cái ĐT cho mẹ nhé , một chút nhỏ nhặt thế phải làm được thôi , em bớt sốt rồi , chiều coi em ,mẹ tranh thủ đi lễ chừng một tiếng .
Nhớ post ảnh giúp mẹ , con cũng biết đấy ,phải có những công việc khiến cuộc đời có ý nghĩa hơn , không có những việc tưởng như bao đồng như vậy làm sao mẹ có thể đi một quãng đời dài dằng dặc với cái chu trình gần như lặp lại cả đời như thế .
buồn ngủ chết đi được , ngồi triền miên mấy tiếng rồi , thấy chưa con , chưa có lớn đâu , còn là phải dựa vào mẹ còn nhiều , quả thực mẹ cũng muốn các con lớn ,tự lập dần dần để mẹ có thể thong dong chút .
hè này là tạm ổn , XTT sẽ nghỉ phục hồi sức khỏe lấy một năm , thì Thúy an lại bước vào năm cuối cấp .
Chả bao giờ hết sự phải lo , chẳng trách mình già lúc nào không hay , lại nhớ cái dụ ngôn hạt lúa mỳ , thì phải là như thế !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét