18 tháng 2, 2012

Tự sự

Chẳng thể chờ đợi .và chẳng còn tin nữa .Tốt nhất là trong khả năng giúp con bé được gì thì giúp .
Hôm qua mưa như trút nước , đưa con bé đi ,Má  hương ướt như chuột còn con bé thì khô rang , nó dầm mưa bệnh thì khổ hơn mình bệnh .
Con gái mẹ nó còn trẻ lắm , má còn hây hây , chẳng mong con gái mẹ nó nuôi nó thành người ,vì khả năng nhận thức của cô ấy cũng hạn hẹp .cái nghèo , cái xa xứ , cái cô đơn khiến người ta nhìn hôm nay biết hôm nay , nói chuyện ngày mai với họ xa vời lắm .
đời vô vàn chuyện buồn , chả biết cái ông giám đốc công an ổng có bao giờ nghĩ về những việc cụ thể chi li của người dân , ví như con nhỏ không nhỉ .
Buồn muốn phát bệnh !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét