Biết viết gì đây ? Nhưng không viết ra thì thực sự bị ám ảnh .
Mấy hôm nay tôi gần gũi , quan tâm đến cháu bé bị xâm hại ở xã nhà .Lòng cồn cào nỗi đau , day dứt .
Nó thiệt thòi quá , nhìn nó chạy tung tăng trong khu vườn đó mà xót lòng , mẹ nó thú thật rằng : công việc bấp bênh ,theo kiện và tha lôi nó đi khám bác sĩ triền miên khiến chị ấy cũng mệt ,chán nản .
Tâm lý con bé không ổn định , nó quá nhỏ và chưa phân biệt được gì ,mọi sự mọi hành vi độc ác dội vào đời nó như một lối mòn , như một thói quen , quả là kinh khủng .
Tôi ra trường học ,gặp cô giáo , thấy thật vui ,vì cô thương yêu nó .
Hỏi ra ,thì mẹ con nó khổ đủ thứ , ra công an mua bộ hồ sơ làm thủ tục bổ sung cho hồ sơ của con bé . Còn thiếu cái giấy tạm trú . Người bên bố nó cho ké địa chỉ rồi . Khổ thật ,có bố mà bố mất rồi , trong khai sinh cũng không có tên của bố nó .
May quá ,bạn tôi anh ghé cho nó triệu bạc , tôi sẽ giữ , gần tết đưa cho mẹ con nó xài , nó đã thiệt rồi , thiệt của nghèo khổ ,thiếu hiểu biết , mong mấy ngày xuân nó cũng biết mùi tết như người ta , đời vẫn có người thiện tâm , lòng dạ ấm cúng .
Nếu mẹ con nó còn ở trọ xóm bãi rác ,đời còn hút heo buồn . Mong công an kết thúc vụ này , và con bé có một tương lai đỡ một chút .
Mà tới giờ họ cũng không cho mẹ nó biết mức độ xâm hại đến đâu . Thử đó mà là con của mấy người chức trọng quyền cao , hẳn mọi sự đã khác .
Đời nó sẽ ra sao? Và ai đó đã vô tình hay hữu ý khiến đời con nhỏ hóa tối tăm có day dứt và ân hận ?
Nghèo là thiệt thòi , cứ bảo là công bằng , đạt tới công bằng cũng còn xa vời vợi .
Bỗng hanh hao buồn !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét