Mình công tác ở ngành y, vô tình thôi ,mình là bạn bè với một người phụ trách ở đây, ngày nọ bạn mình kêu : Này chị Cúc, cứu bồ dùm tôi một phen, chuyến đi Bình phước này chúng tôi có thêm mục khám chữa bệnh cho bà con nghèo, gật đầu với bạn , thế là tôi bỗng thành một cánh chim xanh, và thoắt đó mà đã hai năm, tôi thành người của áo xanh tình nguyện .
Chị phụ nữ nở nụ cười tươi rói và xăng xái chuyển hàng lên xe tải chẳng kém gì một trai lực điền, hôm nay người cán bộ ngành y ấy sẽ cùng đội quân áo xanh đem niềm vui tới hai mươi hai mái ấm ,nhà mở trên toàn thành phố hồ chí minh, một trong những chương trình đem lại một giáng sinh yêu thương, Giáng sinh hạnh phúc của cộng đoàn cầu nguyện lòng thương xót Chúa !
1- công tác chuẩn bị ở Gò dầu
Làm bất cứ việc gì, phải có sự chuẩn bị chu đáo, và đặt vào đó cái tâm , người anh lớn của áo xanh nhắc lại tinh thần chỉ đạo của cha linh hướng . Hàng trăm áo xanh đã tập kết, tươi rói niềm vui đón giáng sinh , họ cùng nhau vận chuyển hàng hóa sắp xếp khoa học trên những chiếc xe vận tải .
Lượng hàng hóa là rất lớn hai mươi hai mái ấm, đã được tư lệnh trưởng là cha lãng tử đại diện cho cộng đoàn ký lệnh duyệt chi : mỗi mái ấm ngoài tiền mặt một triệu đồng , thì còn có thêm năm mươi kg gạo , mười thùng mỳ ,và không thế thiếu quà cho trẻ thơ là bánh kẹo , sữa . từng phần quà được các áo xanh nâng niu xếp đặt gọn ghẽ .quả là phải rất nâng niu , bởi đây là tấm lòng của hàng ngàn con người , từ cả nước góp lại , và còn là cả trái tim hướng về đồng bào ,về tổ quốc của một số kiều bào ở nước ngoài . Hoạt động bác ái của cộng đoàn lòng Chúa xót thương bấy lâu nay, có một phần không nhỏ của bà con xa tổ quốc .
Chuẩn bị xuất phát , người anh lớn dặn dò : các em ,thứ nhất là đảm bảo an toàn giao thông ,ngày cuối năm đường xá rất đông đúc. Các nhà mở ,mái ấm đa số nằm trong hẻm sâu ,tới nơi , các em nhanh chóng gửi xe nơi các điểm bà con đã quen thuộc giúp đỡ chúng ta .Nhóm tài xế đậu xe cho đing1 quy định .Các em tranh thủ ra chuyển hàng hóa tốc hành vô từng mái ấm, tránh sự kẹt xe, ùn tắc, làm phiền nhân dân. Sau khi dặn dò kỹ càng ,anh còn chu đáo cắt cử nhóm ở nhà làm công tác hậu cần , vì hôm nay chuyến công tác sẽ kéo dài trong thành phố cả ngày, nên cũng phải lo chuyện cơm nước cho các chim xanh, nào nlên đường thôi các vòng xe bắt đầu lăn thì kim đồng hồ chỉ đúng tám giờ sáng . Cứ y như là trong quân đội vậy ,giờ giấc chuẩn ghê , một chim xanh cười : quân của bố lãng tử là phải thế thôi ,chính xác ,quy củ ,cha thương thì rất thương ,nhưng mà nghiêm lắm đó .
2- đong đầy niềm vui .
Mọi mệt nhọc được đền đáp : mái ấm đầu tiên đoàn tpới là "hoa Mẫu Đơn" ,nơi đây là mái nhà chung của hơn bảy mươi người khuyết tật ,cô đơn và trẻ mồ côi , nỗi vất vả được bù đắp bởi những nụ cười ,các trẻ tíu tít bên các anh chị áo xanh tình nguyện . Trong một phòng nhỏ ,anh chàng Hưng không ra được ,bữa nay trời lạnh ,đôi chân Hưng lại trở cơn đau , nhưng Hưng vẫn tỉ mỉ đưa từng nét cọ . Hưng đã quen với tiếng bước chân rộn rã của áo xanh ,bởi cho dù không là giáng sinh ,thì hàng tháng áo xanh vẫn ghé thăm hỏi ,sẻ chia với mái ấm . Còn dì Xuân, người nấu bếp thì cười như thiếu nữ 20, má dì hồng bởi ánh lửa và bởi niềm vui ,dì tóm tắt cảm tưởng của mình khi gặp áo xanh : Vui chớ sao !
Dù rất lưu luyến Hoa mẫu đơn ,nhưng phải nhanh chóng tiếp tục lên đường cho kịp , đằng trước còn biết bao địa chỉ khiến chim xanh phải bay đi .
và nơi thứ hai : ....Phan Sinh ...đến để yêu thương , để suy ngẫm .
Nơi này là một mái ấm rất đặc biệt , toàn nam nhi , mười bảy người trai trong sáng , hiền hậu , họ tự quản nhau ,tự sưởi ấm cho nhau từng ngày ,từng tháng .họ tất cả đều hoàn toàn không thể vận động bởi tổn thương cột sống ,nói nôm na là liệt hết cả rồi , đời trai mà gắn cả đời với giường bệnh ,với xe lăn , thì hẳn nỗi đau là quá lớn .
Đã có một nhóm chim xanh nữ lặng lẽ kéo nhau vào một phòng nhỏ thăm một bệnh nhân , khi quay ra một góc nhỏ kín đáo cuối hành lang ,một chim xanh nữ đã kể cho bạn mình nghe một câu chuyện tình rất là đẹp :
Rằng nơi này ,trong mười bẩy bệnh nhân đang giao lưu với áo xanh ở đàng kia ,thì có một người trước từng là sinh viên .Gần hai mươi năm trước anh ta từng có một mối tình , trước khi cái tai nạn ập xuống , và anh ấy cũng như mọi bệnh nhân bị thương tổn cuộc sống dẫn đến mất chức năng vận động .... chim xanh nữ đỏ mặt thì thầm ... Có nghĩa là sẽ mất luôn khả năng làm chồng ... làm bố trẻ con. Mà cô người yêu thì lại rất dễ thương , cô và anh ta từng nói với nhau về tương lai , nơi một căn phòng luôn có tiếng trẻ thơ cười , anh ta lặng lẽ vào mái ấm phan sinh , lặng lẽ và kiên quết cự tuyệt mối tình rất đẹp của mình , dù người con gái kia bất chấp tất cả vẫn yêu anh . Nghe bảo cô ấy vẫn cứ đến nơi này lâu và rất lâu sau đó ....
Và người con gái ấy theo chồng , anh thanh niên vẫn cất tình yêu vào trong tim , mọi lởi cự tuyệt tới tàn nhẫn là vì anh không muốn cô gái mình thương phải khổ .Sau ngày người con gái ấy có con , gia đình họ vẫn tới thăm anh , đứa trẻ xà vào lòng gọi anh là bác hai đầy âu yếm ....Một chim xanh mắt ngấn lệ : tuyệt quá ,nhờ đi tình nguyện , nhờ tham gia đợt công tác này, mà em biết một chuyện tình đẹp đến vậy. Mà sao chị biết, chim xanh lí lắc hỏi, hay là ... chỉ được cái đoán mò suy diễn thôi à, cứ biết đó là chuyện có thật đi.Nào chúng ta cùng tới tham gia giao lưu cùng mọi người thôi .
" chúng em tới đây, cũng như là góp thêm một cọng rơm nhỏ, một nhánh củi mục vào bếp lửa của các anh , cầu chúc mùa giáng sinh mọi bếp lửa đều đỏ hồng ấm áp " đó là lời chia sẻ của đại diện áo xanh với anh em ở Phan Sinh .
Mặt trời đã bắt đầu lên cao nhuộm vàng thành phố. Tiếp thêm năng lượng cho những cánh chim xanh, nơi họ ghé tiếp theo :
Mái ấm Truyền Tin :
Sau khi trao tiền và quà của công đoàn lòng chúa xót thương, áo xanh tỏa ra, có em lo phụ giúp chăm các em bé bú bình , có em sà vô bếp lo giúp các sơ , và để lắng nghe, để đồng cảm .
Sơ Cư, người đã gắn bó rất lâu với mái ấm cho hay : Trẻ ở đây sáu mươi em ,thì hơn phân nửa được đón về từ khi vừa lọt lòng 1,2 ngày tuổi. Mà cái sự đón các em về cũng thật xót xa, có trẻ thì người ta quấn giẻ vất trong nghĩa trang Bình hưng hòa kia , mười đi dọn mả bắt gặp và báo các sơ tới đem về .còn có trẻ thì họ để ngay thềm mái ấm ,vẫn còn nguyên dây rốn lòng thòng .Ẵm thằng cu Đen nựng yêu, sơ bảo, thằng này thì họ đẻ và bỏ lại trong rừng cao su Bình long, kiến bu đen mình ,thế nên đặt nó tên là đen .Giáo dân bồng về giao cho chả sở tại .Và cha báo các sơ lên Bình long đón cháu về. Sáu mươi trẻ ở đây là sáu mươi hoàn cảnh .
Nuôi chúng, cái hạnh phúc nhất ấy là chịu ...cực. Sơ cười buồn: "rất cực các con, cái cực khổ của người mẹ nuôi con, khi nóng đầu, khi phát ban, mọc sởi . Và cực vì thiếu thốn đủ bề, vì vậy những sẻ chia từ mọi tấm lòng là vô vàn quý hóa ".
Dù rất lưu luyến nhưng chúng con vẫn phải chia tay, để còn đi tiếp .Chuông điện thoại reo vang , ấy là chỉ đạo từ chính cha tư lệnh trưởng , tới 22 mái ấm ,cha không thể cùng từng nhóm ra đi, nhưng cha nhắc anh nhóm trưởng rằng ưu ý các mái ấm xa vùng ven, nhận lệnh ấy, một nhóm áo xanh tách bầy, chất hàng lên hon đa , nhằm hướng Củ chi ,Hóc môn , hơi tiếc vì xa đàn, nhưng nếu không bay, làm sao kịp trao quà nghĩa tình, khi mà giáng sinh đã gần như đến nơi thềm cửa .
Củ chi với mái ấm tình cha ,tình mẹ
Tên mái ấm nghe sao mà ngồ ngộ , thực ra đây là cách gọi âu yếm của bệnh nhân nhiễm hiv -aids ở nơi đây dành cho những tấm lòng thương yêu họ . Mái ấm thực ra từng gặp rất nhiều gian khó ,chao đảo .Mà nguyên nhân là từ chính lòng người ,chưa hiểu, thiếu khoan hậu nhóm bệnh nhân đặc biệt .Hiểu được khó khăn rất đỗi tế nhị này, cha Lãng tử , cánh chim xanh đầu đàn vào cuộc .một mặt ông kêu gọi cộng đoàn lo lương thược ,nhu yếu phẩm ổn định hàng tháng cho nơi này , mặt khác ông tạo điều kiện việc làm cho bệnh nhân bằng cách giúp họ làm chàng chuổi , bệnh nhạn đỡ nản ,học cách kiên trì ,và lại có thêm thu nhập. Chưa hết, ông cử con cái mình thâm nhập, gần gũi mái ấm , tạo điều kiện cho ngành truyền thông tới quan sát ,viết bài. Khi hình ảnh mái ấm được đăng công khai , thì thật mừng vui, mọi người, kể cả chính quyền địa phương ưu ái, dành cho nơi đây sự cảm thông. Có nhiều người tìm tới san sẻ gánh nặng với nơi này , tình cha ,tình mẹ là như vậy đó !
Nhận quà là một triệu tiền mặt, cùng gạo và hàng hóa thiết yếu phụ giúp bệnh nhân vui đón giáng sinh .Mẹ Quý phụ trách mái ấm rưng rưng lệ, bà nhắn lời áo xanh cảm ơn cộng đoàn , và riêng lời nhắn tới cha Long xin được viết lại nguyên vẹn :
- Cha ơi , chén cơm ở đây đầy đặn, bữa sáng được bát mỳ thơm , chúng con biết ơn cha Long , và xin cha nguyện cầu nâng đỡ bệnh nhân của chúng con được vui sống tiếp .
Và ở Hóc môn ,có một địa điểm rất thân thương gọi nôm na là bãi rác ,khi về đây giảng dạy ,cha Lãng tử cũng dành thương yêu đặc biệt cho nhà tình thương Tân đông nơi chăm sóc các cụ già cô đơn ,quạnh quẽ .và một mái ấm của dòng tu anh em hèn mọn chăm sóc bệnh nhân HIV , các áo xanh cũng không quản ngại xa xôi đem dùa và lời chúc ccủa cha và cộng đoàn lòng chúa xốt thương tới đó ...
Và cứ như thế ,những vòng xe lăn tiếp , các chim xanh không ngừng lại dù trời đổ tối và bản thân cũng mệt nhoài , cần phải bước tiếp cho chọn vẹn niềm vui , cho hai mươi hai mái ấm cho tới rạng sáng ngày 22/12 tất cả đã đều nhận được quà giáng sinh , tấm lòng của bà con cộng đồng cầu nguyện lòng Chúa xót thương dành tặng họ .
Và cũng xun dành một chút ngắn để:
3-Lắng nghe lời chia sẻ của chim xanh :
- anh Chiêu chim anh lớn của đoàn chim xanh tình nguyện :
Tôi bước vào đời tình nguyện rất nhẹ nhàng , vì tôi đồng cảm được với những số phận .Ngày ấy lòng tôi nhen nhóm những mơ ước .Và tôi đã gặp may khi được gặp ông : Cha Trần đình Long , ông đã đưa tôi vào con đường mà chính tôi ao ước .Tôi vừa từ Bắc ninh về lúc một giờ sáng , theo lệnh của cha , phải mở rộng sự chăm lo cho đồng bào nghèo trên toàn quốc . Dù rất mệt ,song tôi tiếp tục lên đường cùng các em ,mệt mà vui ,thì cũng đáng .
-Chú Thái : tôi đã gần sáu mươi tuổi ,hồi đầu chỉ là chở vợ đi lễ nhà thờ Chí hòa thôi , nhờ vậy mà tôi lại nhận ra lẽ sống của cuộc đời, để sống không phí phạm .
_ chị Cúc : Từ chỗ nhận lời giúp cha đi một một chuyến khám bệnh ở bình long , tôi phát hiện ra chính mình ,tôi có thể làm đoược nhiều hơn cho cuộc đời này thông qua công tác tình nguyện với đội quân áo xanh ,tôi rất hạnh phúc .
_bạn Tuấn : sau ba năm tình nguyện , dù không còn cảm giác hồi hộp ban đầu ,giờ đây tôi đã trưởng thành hơn ,tham gia công tác một cách khoa học ,tận tâm , tôi học được rất nhiều khi tham gia quân tình nguyện .
- Bạn Tâm : Tôi vừa trở về từ Kon tum làm công tác phục vụ áp tải hàng phục vụ chuyến công tác sắp tới , dù mệt ,những tôi vẫn đi tham gia chuyến công tác tới các mái ấm hôm nay , tôi nhớ những khuân mặt ,những nụ cười ở đó
- Anh Dũng : dù vợ tôi mới sanh chưa tròn tháng ,tôi vẫn ra đi ,tôi chia sẻ với vợ tôi rằng : "Chúng ta còn có mái nhà ,có rất nhiều sự sung sướng .Bà con mình còn khổ lắm , nghe cha giảng ,theo cha đi công tác ,anh ngộ ra rồi ,ngoài gia đình , chúng ra còn phải sống cho anh em bà con mình nữa em ạ "
Và lời chung của áo xanh :
Cảm ơn Bố lãng tử và cộng đoàn tạo ra một sân chơi, một môi trường bổ ích, để chúng con được sinh hoạt , được hoàn thiện mình hơn . Mong bố giữ gìn sức khỏe, tràn ngập ơn Chúa Thánh thần lãnh đạo đoàn con bước tiếp .
Chúc một giáng sinh tràn ngập yêu thương, hạnh phúc tới với mọi người, mọi nhà .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét