23 tháng 11, 2011

Thư gửi anh Hai

Anh Hai rất thương mến .
Sài gòn chiều nay mưa lớn ,rời nhà người anh em giáo hữu trong xứ ,thăm mẹ người anh em bị bệnh  ,em quyết định dầm mưa một phen ,tại sao lại không ? Hãy để mưa phương Nam gột rửa mọi ưu phiền ,đừng để nỗi lo sợ đau ốm thường tình lấy đi mất niềm vui chợt đến .
Đi dưới mưa và em tự nhận biết ,không còn là cô gái năm nào đi trong cơn mưa , mà là một người đàn bà ,vẫn thích ,vẫn vui cái thú đi trong mưa một thuở .
Em nhận ra em chỉ thực sự vui vẻ ,sống động khi được đi nghiêng ngó cuộc đời này , thăm thú trao đổi với con người ,nhất là những người già ,họ có cái gì đó lại giống trẻ thơ , có cái gì đó mong manh như là khói mây ,hình như con trẻ và người già là đối tượng mà em thích nhất thì phải .
Ngày mai người đạo diễn trẻ sẽ ghé chơi ,bạn ấy đã đồng ý nhân vật bà cụ nơi bãi rác này , em sẽ nói với bạn về hình ảnh một người già đang quơ cán chổi phá tan cái mạng nhện trên không , như là phá vỡ cái vòng tròn tuổi tác và thời gian giam hãm con người ta trong cái gọi là số phận.
Tình yêu là một cái gì đấy không hề chật chội , khi nó dám vượt qua lẽ đời thường tình ,nó như muối mặn như men rượu bảng lảng trong cái hành trình đời người .Nó không mất đi ,dù nó cũng chẳng thể tạo thành hình khối rõ rệt .
Em gái cũng chẳng quá tha thiết với những gì gọi là thực tế nơi đời này anh Hai ạ. chạm vào thực tế ,là chạm vào cái sự bị lập trình rất là trần trụi, khô khan ,chẳng qua vì sinh tồn ,thì người ta phải chấp nhận cái thực tế .Song cứ gắn chặt với nó ,tôn thờ nó sẽ chán ngán làm sao. Đứa em gái này chẳng sống nổi cuộc đời như vậy.
Đêm phương Nam sau một cơn mưa trong trẻo đến vô cùng , em thường ngẩng mặt lên cao xanh ,và tự hỏi : Chúa ngự ở đâu trong không gian không cùng không tận ấy .Thực ra em chẳng hề muốn Chúa to tát và vĩ đại , vẫn thích một lần quan sát Chúa như bản thể một con người . Đấng kỳ vĩ ấy luôn biến đổi luôn ngoạn mục khiến em luôn khát khao tìm kiếm và khám phá .
Dù rất mệt nhọc thân xác , và đôi khi chạm vào cảm giác quá nặng nề ,song những sự ấy sẽ không bao giờ có thể triệt tiêu ,hủy diệt lòng yêu cuộc đời này , ham muốn khám phá đến từng ngõ ngách đời ,bởi em biết rất rõ ràng ,ham muốn ấy là vô giới hạn .
Và ngay cả khi bị giới hạn đến tưởng như ngột ngạt có thể chết đi được , thì em gái luôn có một kho tàng , ấy là trí tưởng tưởng rất phong phú , và cụ thể vô cùng .Từng đùa với bạn bè rằng : chẳng cần đi du lịch ,cũng từng đến được khối nơi . Quả thật ,đã từng khi gấp lại một quyển sách ,đứa em gái nhỏ này đã tưởng tượng mình đang ở giữa lòng quảng trường Va ti căng  . Một mình uống rượu vang , và được đi dạo cùng .... Thiên Chúa ngay trước mũi bàn dân thiên hạ !
 À ,sẽ phải đi mua sách , cái ý định ấy đã muốn thực hiện rất lâu rồi , đọc sách trong đêm cũng là một vui thú .
Mến chúc anh Hai sức khỏe và niềm vui , hai thứ đó ,là cả một gia tài quý giá !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét