20 tháng 9, 2011

Vì Thương là Ngọc

Có những Trân Bảo Ngọc giữa đời này -Những mẹ già Hóc môn mong manh tuổi hạc. Mẹ là kho cổ tích. Con chỉ sợ một ngày Ngọc bay mất về trời , chẳng còn ai kể cổ tích cho con nghe nữa .Nên con mời em Phạm Vũ báo Tuổi Trẻ về chơi ,thăm mẹ và chúng con ghi chép lại cổ tích -Huyền thoại Mẹ !
%name

Má Ba Hỏi ,từ thuở 13 theo mẹ đi bán gạo và giúp bộ đội ,bị bắt treo lên xà nhà ,bị đổ nước xà bông vô miệng cũng không khai ,chỉ vì :Khai mình chết đã dành ,mấy chú việt cộng trong nhà mình cũng sẽ chết hết !
%name

Cố Tư Phương trăm tuổi vẫn là nữ đồng trinh , suốt đời cắt cỏ nuôi bò ,lấy tiền mua gạo nuôi hết Việt minh rồi Việt cộng .Lý do ở giá đơn giản vô cùng :Lấy chồng phải để gạo cho chồng con ăn ,vậy gạo đâu nuôi mấy thằng Việt cộng : chúng nó một lòng quyết chí sanh Bắc Tử nam,thương chúng như con, chúng bơi sông suốt đêm đói bụng ăn dữ lắm bay ơi ,ăn mới có sức mà đi tiếp !
%name

má Út Trầu vô vàn quả cảm ,nuôi quân ,đi đoạt xác việt cộng về chôn trong vườn ,đi miết bị cha mắng ,mồ tổ bay đạn nổ đùng đùng ,bây đi chi mà giữ vậy. Má thưa :đạn nổ miết ở xa ,đâu có trúng con ,nó sợ con lỳ ,nó né !Hòa bình má cũng không ngơi nghỉ hai mươi mấy năm qua má tình nguyện làm người dọn rác cho trạm xá cũng vì thương mấy đứa bác sỹ y tá chúng cực quá à, có chút tiền dành dụm đi cúng vong linh chiến sỹ mình ,chỉ thế thôi là thỏa dạ.Má lại nuôi ba người con của một người lính cộng hòa chết trận ,cũng lý do chỉ vì thương ,với má ai đói ,ai đau khổ là phải thương ,ai độc ác thì phải tránh ,vậy thôi !
%name
Còn đây má Năm Mẫm ,bảy năm chống xuồng đưa cán bộ qua sông ,nấu cơm vùi trong đóng un nuôi bộ đội ,lý do rất giản đơn :nhà nghèo nhất vùng ,nuôi bảy đứa con thơ ,thế là không chạy tề ,ở lại đồng hành cùng chiến sỹ .Gặp má chúng con phải vào tìm ở bệnh viện ,vì má đang bệnh đau,bốn lần mổ người mẹ anh hùng mất cả cửa nhà ,giờ má ở cùng con gái.

%name

Thế mới thấm cái thương sao mà rộng ,sao mà nặng nghĩa nặng tình ,và thật là mênh mông tấm lòng những người mẹ.Tất cả các má không một ai khai để nhận công lênh khi nước nhà giải phóng ,chỉ giản đơn :Thương thì giúp vậy chớ có chi mà kể lể !
Vậy mới hay :Thương là ngọc quý má ơi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét