27 tháng 4, 2011

Viết tặng Bố !

Tôi suy nghĩ cả ngày hôm nay
Tôi nghĩ về cuộc đấu tranh không ngơi nghỉ của một kiếp người ,và tìm thấy cái chắt lại quý giá sau những mệt nhoài ấy .
Mười năm ,bố tôi rời bỏ chốn quan trường có bao nhiêu là sự kiện .
Khởi đầu là bà nội tôi mất ,sau hai năm là ông nội ra đi.Và sau đó là mẹ tôi đổ bệnh .
Bố tôi từ từ thích nghi với tất cả ,quen với tất cả ,đối diện với tất cả .
Những ngày đầu về hưu và mẹ tôi bệnh ,ông thành người ...nội trợ .Thi thoảng có người ra vô Sài gòn trong họ ngoài làng ,họ bảo là :bố mày giờ toàn nấu cơm ,rửa bát hầu mẹ mày thôi ,hẳn cũng có chút giễu cợt coi thường ...với tôi thì đó là một sự hy sinh sẽ là rất dài lâu ,rất bền bỉ...
Bố tôi cũng lại trải qua bệnh tật ,không chỉ một lần ,mà nhiều lần ,tuổi già mà.Mười đứa con trai gái rể dâu ,chẳng đứa nào gánh vác giúp bố mẹ chút gì ,và bố mẹ cũng không muốn làm phiền ,là gánh nặng của con cái .
Mới hồi đầu tháng ,bố còn rất là vui bảo :bố khỏe rồi ,anh Hùng về đưa xe đón bố mẹ về quê tham gia tục lệ thanh minh với xóm làng ...vậy mà mới sáng này ,Đt về thăm hỏi ,mẹ bảo :mẹ mới mổ u ở đầu này con ,bố con chăm mẹ mọi sự an toàn tuyệt đối.....
Tá hỏa ,vì lo và vì thương bố mẹ quá thôi ,hỏi bố ,bố coi như không có sự gì :"báo  cho các con ,rồi để các con cuống lên ,bỏ nhà của con cái chạy về hay sao ".Bố bảo với tôi như thế đấy .
Tôi nhận ra cái sự hy sinh thầm lặng của bố lớn quá .Cái sự chịu đựng cũng bền bỉ tới vô cùng ,và cái tình thương với con cái là vô bờ vô bến .
Cảm ơn bố ,thành trì bền vững của chúng con.Các cháu sắp thi cử xong rồi ,chúng ngoan ngoãn và biết vâng lời .Con sẽ thu xếp để đầu hè về thăm bố mẹ.
Có những của cải thừa kế vô cùng to lớn mà con cái có được từ đấng sinh thành .Và con biết là bố đã để lại cho chúng con sự giàu sang không cạn kiệt theo tháng năm,không bao giờ là cạn.
Bố ,pho sách sống động cho chúng con học hỏi và noi gương.Chúng con thật là may mắn .!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét