Chiều nay ,khi đang xắn quần làm thợ hồ thì chị ghé .
Hẳn là chị có chuyện vui ,nhìn ánh mắt rạng ngời của chị mình nhận ra ngay điều ấy !
-"Chị có việc làm rồi Hương à."..Ồ đây quả là một việc thực đáng mừng vui quá .
Hãy quay về năm năm trước ....Gặp lại chị ở Đông thạnh ,nơi góc kẹt nghĩa trang ấp 6.chị - người chiến sỹ trở về từ chiến trường Camphuchia,,là hàng xóm của mình dạo xa xưa ở đơn vị bộ đội ,người chồng cũng là công nhân viên quốc phòng ,anh chết vì một căn bệnh ngặt :ung thư gan.Chị một nách hai đứa con ,cái quá khứ vinh quang không giúp kiếm ra tiền cách nhàn hạ ,thảnh thơi nơi quê xa ,xứ lạ....
Hồi ấy mình kêu gọi Ngôi sao blog ,và chúng ta ghé thăm chị đúng không .chị Hồng ,có hai đứa con lúc đó còn đang đi học ....
Năm năm sau ...chị đã hái quả vun trồng :Con lớn học ngành sư phạm mới ra trường ,cháu thứ hai vào cao đẳng .
Người mẹ ấy vẫn lao động trong gian lao và vinh quang ,phụ giúp con ăn học ,và tự nuôi thân ,tuổi cao ,tóc đã bạc một phần ,cuộc mưu sinh không là đơn giản ...gia đình mình kiếm giúp chị một mối làm việc nhà ,tháng cũng chỉ mấy hôm làm có tiền .Người nữ chiến sỹ ấy đã làm đủ nghề :bán hàng rong ,làm tạp vụ ,làm mây tre lá ....khi yếu sức và lớn tuổi chị đi làm việc nhà ,tranh thủ lụm ve chai nuôi mình ,giúp con,dứt khoái không muốn bản thân là gánh nặng cho con cái ,và xã hội. ngoài lúc đi dọn dẹp phụ nhà người ta,cái dáng nhỏ xíu của chị ngày ngày vẫn nghiêng nghiêng bên những bịch rác ven đường chắt mót lừng bao bịch ,vỏ lon...kiếm thêm thu nhập ,chị quả là đáng kính biết bao!Mình đã kể về chị cho nữ nhà báo Phạm Vũ ,phóng viên báo Tuổi Trẻ thành phố Hồ Chí Minh (là tác giả của hàng loạt bài ký sự pháp đình từng làm rung động bao bạn đọc ),và cô phóng viên ấy đã không quên ,đã lưu tâm ,và đã xin việc cho chị ấy !
Các bạn thân mến ,người đón nhận chị Hồng vô làm việc không phải ai xa lạ ,chính là người cho tôi đi nhờ xe tới Trị an ,là anh Luân ,chủ doanh nghiệp Thiên Ân ở quận 12 ,là người rất thường hay tham gia các hoạt động tình nguyện cùng nhà báo Phạm Vũ .
Thật là vui quá .Trong niềm vui vẻ ,xin cho tôi cảm ơn báo Tuổi Trẻ thật nhiều ,tòa báo đã rèn dạy đào tạo ra những nhà báo có đức ,có tài ,biết yêu quý con người như Phạm Vũ .Tôi cũng cảm ơn cá nhân em ,đã sống gần gũi nhân dân ,viết từ dân ,viết vì dân ,và gắn bó với nhân dân như thế .
tôi cũng trân trọng cảm ơn và kính chúc anh Luân chủ doanh nghiệp Thiên Ân ,anh đã mở lòng nhận chị Hồng dù chị đã lớn tuổi ,và sức khỏe lại có phần yếu ớt .
Mấy lời cùng hai con của chị Hồng :Các con đã và đang lớn ,đã và đang trưởng thành ,hãy đừng bao giờ quên công lao và đức hạnh của mẹ các con .Hãy sống xứng đáng là con của những người chiến sỹ ,rất âm thầm ,rất bền bỉ trong mọi mặt trận ,hôm qua và cả hôm nay,đừng bao giờ đánh mất phẩm chất mà các con lãnh hội từ mẹ cha dù là bất cứ bởi lý do nào các con nhé.
Các bạn trẻ à ,tôi cảm thấy mình đã là một bà già ,nhưng tôi sẽ cố gắng kể lại qua blog những gì mà tôi đang thấy quanh tôi ,để các em nếu đọc thì hãy luôn vui ,và luôn tin rằng :Cuộc đời đáng yêu lắm lắm .Đừng cố gắng hoàn thiện ,những hãy sống tốt từ những việc nhỏ mỗi ngày ,chịu khó quan sát cuộc đời ,sẽ rất chi bổ ích .Những con người mà tôi gặp ,họ thật là giản dị ,đơn sơ .Nhưng họ mới đẹp làm sao ,và quả thật sống đẹp thế mới thật là đáng sống .Các em cũng hãy nhìn ngó ,quan sát ,và kể cho bà lão này nghe ,những gì các em thấy nha .thú vị lắm đấy !
Chao ơi ,yêu đời và yêu người quá đi ,dù rằng mỗi ngày mỗi già yếu !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét