24 tháng 2, 2011

Lặng lẽ ....Không

Để lòng thành không




Dọn tâm hồn như một căn phòng trống



Như là vừa bị trộm



Như là từng chưa có gì.



Lại kiếm những cảm xúc ,và những lo toan đương nhiên



Thành những đồ đạc mới



Lại sắp xếp ,và tự thích nghi



Thấy mình như vừa sinh ra,và cũng thấy mình thực sự già đi



Cười khẩy với rộn ràng một thời ,suy tư với cái mới mẻ vừa nắm bắt



Sinh và diệt



Có và không



Mây ,trăng ,và biển cả....



Hàng xóm ,có cả những trẻ thanh niên và người trung niên



Lại bảo :Riết rồi cô Hương rất "men "



Cũng tốt chứ sao



Càng tốt !



Tránh xa những lời khen dịu dàng ,nữ tính .



Vì chẳng đề làm gì .



Chỉ cần nghe bên tai gió ,sóng biển ,trăng sao thầm thì



Ngươi rất nữ nhi .Rất dịu !



Chỉ cần các con bảo



Mẹ tuyệt vời ,dễ thương!



Là mũi nở ra ,và niềm sung sướng lại tràn ngập!



Cười mũi vào rất nhiều sự vớ vẩn ,nơi thế gian



Trong đáy sâu tâm hồn ,có một sự đắc ý rất gớm ghê ,rất mãnh liệt !



Điên và tỉnh ,tỉnh và điên .Sự phân định ư ?Sẽ hỏi riêng trái tim ,và sẽ biết !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét