Viết gì khi cuối ngày ,khi màn đêm đã khép ?Có quá nhiều điều muốn viết lại ,nhưng không có chỗ cho muộn phiền .Bởi vì hiểu rằng ,nỗi muộn phiền thì có thật ,nhưng dành thời gian cho nó quá nhiều thì phí quá .
Vậy sẽ viết gì chứ ? thì đây ,chỉ là nhặt nhạnh lại những mảnh vụn qua :Ngồi nghe một người đàn bà tỉ tê ,và cũng tỷ tê cùng chị ấy .Làm cái thùng rác cũng thích chứ sao ,thấy chị ấy cười khi đứng lên ,chẳng đủ để làm đổi thay sự đời nhưng cũng đã khiến một người nhẹ lòng ,vơi đi phiền muộn .
Viết gì chứ ? Thì ghi lại khoảng khắc khi mở mắt ra ,thấy "nó" đang gào thét đầy bất ngờ ,thấm đẫm sự tuyệt vọng ,thì hiểu rằng mình rất cần cho một ai đó ,rất cụ thể ,rất chi tiết dù nhỏ nhoi,thấy ngay rằng :sự sống người vì người sao mà quý !
Viết gì chứ ? Viết rằng đã vào tiệm làm tóc cắt đi mái tóc dài ,đánh dấu 20 năm một chặng đường ...nhưng vẫn nhớ mình là ...phụ nữ ,thế nên chỉ cắt tóc ,chứ không là ...xuống tóc .Ai đó khen trẻ trung lắm ,thế là lại thích chí và thấy đời thơm tho nồng nàn .
Viết gì chứ ?Thì chỉ qua một giấc ngủ ,là có thêm một ngày mai ,lại tíu tít quanh cái bếp đặt ngay ở ...phòng khách cho tiện .Lại xào nấu nghi ngút và trò chuyện râm ran,và trong đầu thì ý nghĩ vẫn chạy tung tăng : Rằng viết gì trên mạng ảo mà mang lại hữu ích cho đời thật !
Và viết rằng : trong đêm khuya thường thầm nghe nhạc Trịnh Công Sơn,Hoặc ráng thức thêm đọc một đoạn truyện Kiều của Nguyễn Du,vậy thôi ,không có gì to tát cả !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét