07 tháng 11, 2010

Không đề

Có đôi khi tự hỏi rất là dở hơi: Thế gian bảy ,tám tỷ con người cái gì khiến người ta ta vui sướng ?
ngoái lại mình ,lại thấy càng dở hơi quá lắm ,nới rộng cái nhà vệ sinh ,thằng nhỏ bảo :nhà vệ sinh rộng rãi mới khoan khoái làm sao! thế là thấy sướng tê vậy đó.
Nới rộng cái mái hiên một tý ,có chỗ để xe lăn cho con,khác người ta ,bê bếp ra trước đun, sửa cái bếp làm phòng riêng cho nhóc.thấy nó hỉ hửng ,bảo nhìn mọi sự mới thoáng làm sao.Thế thôi ,mà hởi lòng hởi dạ,chân tay nhẹ bong ,cho dù làm việc y như cửu vạn.
Luôn tự biết ,mình là ai ,mình tự đâu đến ,và luôn vui sướng với những sự ly ty,nói chung tự ví mình như một con gà mái chăm chỉ cu ky và tự lấy đó làm niềm vui sướng !
Cái gì thích ,thì đó sẽ là hạnh phúc ,nếu theo phương châm này thì cảm thấy đời vui sướng vô cùng ,và độ rày ,cảm thấy là rất chi nhiều vui sướng !
Thế giới rộng hay hẹp nhỉ ?Hỏi vậy ,chứ cũng chẳng cần lý giải mà làm chi.Chỉ biết ,cái thế giới mình kiến tạo ra ,thì nó đang thay đổi từng ngày .Nó đang lung linh ,và hồng hào ấm áp ,dẫu rằng còn vô vàn khó khăn và bề bộn .
Ngoài kia ,trong đám cỏ ,con dế mèn sao kêu khuya vậy nhỉ .Nó có biết mình đang nghe bản nhạc của nó không ta?Ngay cả trong đêm khuya ,thế giới vẫn chưa hẳn là ngủ say sưa ,có cái gì đó vẫn đang rất rộn ràng ,sống động !
Có lẽ ngày mai sẽ lại làm thơ ,quá lâu ồi mình chẳng  viết dòng thơ nào ,vì còn mải vui khoái đọc bài thơ đời rất lạ lẫm ,mói mẻ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét