Có dạo ,nhà tôi nuôi một con chó cái ,con chó sinh lứa ấy được bốn con ,chẳng may ,con chó rốt yếu sức và bé quá bị chết .
Vậy mà con chó mẹ giữ chặt con chó con đã chết ,nó liếm láp cho con chó con khô lông ,lấy cả thân mình phủ cho con ấm áp .
Cả nhà tôi phải xúm lại vuốt ve ngọt nhạt thí thá ,cho tới khi con chó mẹ mệt thiếp đi ,mới lấy được xác con chó nhỏ ra,bồng một con chó con khỏe mạnh thế thay cho nó ....
Tôi bỗng nhớ chuyện về con chó ,khi lặng lẽ đọc những dòng tin đăng trên báo mấy hôm nay ,những dòng tin đăng việc những trẻ thơ ,vừa rời lòng mẹ đã bị thả trôi sông ,bị quăng vô sọt rác .....
Tôi cũng biết rằng sau khi những tin tức như thế được đăng tải ,các cháu bé được cứu sống ,và có chốn nương thân ,có những tấm lòng từ nhân chung sức chung tay lo cho các cháu ......
Nhưng ....
Có một chữ nhưng rất lớn ,cứ khiến tôi phải nghĩ suy và day dứt rất nhiều .Đầu tiên tôi nghĩ về các bà mẹ bỏ con ,không thể biện minh khi phải nghĩ rằng họ thật là ....ác quá .Không thể đem cái nghèo cái khổ ra mà lý giải trong những việc như thế này .Có nghèo đến bao nhiêu ,cũng không đến nỗi không kiếm ra bò gạo ,tấm khăn ,tấm tã mà lo cho con cái .Xã hội ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ,có khó khăn ,vẫn có thể tựa nương vào gia đình ,họ mạc ,cộng đồng .Phải ác lắm ,máu lạnh lắm mới quăng con mình đi như thế ....Trẻ nó vừa rời bụng mẹ ,mong manh yếu ớt xiết bao ,nó có thể chết bởi bất cứ một tác nhân nào dù rất nhỏ ....Còn nếu ngụy biện vì hoàn cảnh trái ngang này nọ ,cũng chẳng lọt lỗ tai ,dám yêu thương ,đam mê nhau để rồi hoài thai chín tháng mười ngày ,thì cũng sẽ dám đương đầu với những đắng cay nếu có !Xã hội bây giờ cũng chẳng quá khắt khe với chuyện gái không chồng mà chửa ,và trẻ thơ thì nó cũng là một con người ,hủy hoại một con người khi nó vừa ra đời ,chẳng có khả năng kháng cự thì quả là một cái tội to ,quá to là khác !
Những người cha ,người mẹ ấy ,liệu có day dứt hay không ,cho dù chẳng ai bắt tận tay ,day tận trán ,nhưng liệu phần đời còn lại có thoát khỏi nỗi ám ảnh bởi tội ác của mình ,loài cầm thú vô thức,sống bản năng mà còn có tình thương ,huống chi mình được trời cho làm con người tại sao lại làm những chuyện tày đình như thế chứ !!!
Nhưng ...
Lại một cái nhưng ,cái day dứt nữa ,khi tôi nghĩ về cách đăng tải của ngành báo chí truyền thông ,khi các vị cứ liên tục đăng tải dầy dít các thông tin kiểu này một cách liên tục ,thường xuyên như thế ?
Biết rằng cũng có cái lợi ,ấy là bạn đọc sẽ cưu mang ,sẽ từ tâm mở lòng giúp đỡ .Song sự đời vốn không chỉ một chiều như thế ,kẻ ác ,kẻ tham họ đã và đang hiện diện trong cuộc đời này ,dù họ có được cái may mắn ban bởi ông trời :là thiên chức làm cha ,làm mẹ.Họ bỗng thấy một cơ hội ,cơ hội tống đứa trẻ mà họ coi là cục nợ ra đường ,thậm chí là cơ hội kiếm tiền ,hấp dẫn lắm ,chứ sao lại không:Bạn đọc kéo tới cho tiền rầm rầm ,xung quanh em bé tràn ngập nôi điện ,thú nhồi bông ,êm êm nhận con về ,kiếm mớ tiền ,cũng chả ai đi tù ,chả ai chết .Cầm bằng không nhận lại ,cũng thấy nhẹ cả lòng ,ném nó ra đường ,có báo đăng ,nó lại đổi đời ,sướng hơn ở với mình ,việc gì phải suy nghĩ .Kẻ ác là dám nghĩ thế ,và làm thế đó quí vị à,bằng chứng là việc ác cứ ngày mỗi nhiều ra và liên tục được đưa lên báo ,nóng sốt và ầm ĩ .
Nên chăng ,trước những việc như thế ,thì phối kết hợp với các ban ngành đoàn thể ở địa phương ,để em bé có được một cuộc sống an toàn ,đỡ ảnh hưởng tới tương lai về sau của nó .Báo chí đăng ầm ĩ được bao lâu ?Nhưng mười năm hai mươi năm sau ,đứa trẻ sẽ phải đối đầu với cái "án " :Mày là một kẻ trôi sông ,lạc chợ .Nguy hiễm lắm ,chứ chẳng thường đâu,khi đăng thông tin ,xin các nhà báo hãy nghĩ tới hậu quả dài lâu cửa sự việc !
Vài dòng thiển cân của một người cũng may mắn được làm mẹ trẻ thơ ,nếu có khó nghe ,cũng xin lượng thứ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét