04 tháng 7, 2010

Không đề !

Buồn cười nhỉ , cái xứ Hàn quốc sao họ giàu có là sao xuỵt um xùm ,mà thi nhau tự sát chết nhỉ ?
Mà cũng buồn cười nữa ,mấy người nghèo như mình lại thấy đời phây phây như cái cây chả lụa!
Mà buồn cười hơn cả là có quá nhiều người đến nhà mình tìm chút bình an ,tìm nơi mình ,một mụ già bãi rác nghèo rớt mùng tơi ở cái nơi khỉ ho cò gáy.! Mà ai nấy khi đến cũng mang nỗi buồn to như cái vung ,hỏi ra ,thực là không đáng cái đinh gỉ sét !
Mình nói thật đáng sợ nhất là không làm ra tiền ,các con khổ sở ,không được học hành ,chỉ điều đó là khiến mình hãi nhất .Còn thiên hạ ,dư ăn dư mặc ,mà lo buồn toàn sự dở hơi ,lại cứ coi to lớn bằng trời ,chán quá !
Tự hỏi ,họ thấy gì nơi mình ?không lẽ cái vui vẻ ,cái phây phây của mình hấp lực và khiến họ tin tưởng ?
Ô lạ nhỉ ,lạ quá đi ,cái mụ hâm như mình ,giờ thành người tư vấn che chở cho người thế gian cơ đấy !!!!!!
hihihi Chúa ơi ,phải để cho con còn kiếm tiền nuôi con ,cứ thế này nguy lắm ạ!!!!!
Vừa vui vui mà vừa thấy ...ngán quá !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét