Ừ thì đi!
Dù là say xe bí tỷ ,mình không quen ngồi xe hơi.
Đất nước mình đẹp thiệt ,sông dài trong xanh ,đồng đất trù mật .nhưng sao mà quá đông người đi ,đâu cũng thấy người hà ,lố nha lố nhố .
Cô chú bảo :Đúng như vậy đó ,khi cô chú qua Mỹ ,vẫn có những vùng sao mà hoang sơ ,còn bên ta thì quả tình là đông đúc quá đỗi.
Khi đi qua một khu vực ,gần đầm tôm ,ngửi thấy mùi của biển cả.Thấy nghèn ngẹn thật nhanh nơi trái tim...Ngắm nghía giàn hoa tím ,bầy gà và thấy bình yên.Hiểu cái giá trị của bình an ,thanh thản!
Thấy quá nhiều sự bất toàn của cuộc đời ,sự rũ rượi ,sự dở hơi ,sự hết sức sống ,và sự hơn thua ,sự ngu si ,vô cảm....Thấy nhiều lắm ,không nhìn theo góc nhìn của phán xét ,mà chỉ còn nhìn theo cái nhìn thương xót ,thương xót tới vô bờ sự thương thật lòng ,và muốn chia cho người thế gian chút thép ,chút lỳ .Nhận ra con người là một giống thực ra ...sao sao ấy ,tự đánh mất tự tước đoạt giá trị sống của chính mình ,tự trói buộc ,tự quẫy đạp ,và tự mình nô lệ mình một cách cũng ...sao sao ấy !
Chiều tối về đưa XTT đi bác sỹ ,chỉ nó làm cho mình hài lòng ,không sao ,chả còn cái cách hành xử cuống cuồng thót cả tim ,không sao ,dù có sao thì đã nhìn thẳng rồi ,cũng chả có sao cả XTT nhỉ !
Hình như thời gian này mình thực sự "ngộ" một điều rất là lạ lùng :Sống mà chưa hẳn là sống ,chết chưa phải là mất đi ,một chết bi thương này hóa ra khởi sự cho một sống khác tuyệt mỹ.Đã đạp tan tác cái sự nô lệ đóng khung trong chính bản thân mình như một thành trì ,làm sống lại ,hay là tìm ra một tự do rất mới mẻ...
Hình như mình đã chạm vào hạnh phúc thực sự rồi ,một khái niệm hạnh phúc hoàn toàn mới !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét