Thấy thật là nhẹ nhõm ,bởi vì xác định rõ mình sống cho ai ,và sống vì cái gì.
Mình biết nói không với những sự cần nói không ,không còn cả nể mãi.biết cách kiến tạo một cuộc sống có mục đích ,không quá nô lệ vào vật chất ,mà lấy vật chất phục vụ đời sống sao cho có nghĩa.
Nghèo và giầu ,mình hiểu rõ khái niệm này ,và thấy rất thảm thương cho nhiều người tuy giàu có mà sống vô vị và phí hoài ,họ chưa Sống !
Sắp hè rùi ,đi kiếm ít tập vở cho trẻ con .Mình rất yêu thích bọn con nít !Đứa nào thích làm anh hùng ,thích to tát ,cứ tự nhiên ,chị đây chả thiết bon chen ,chị đi tích cóp sự bé tý hon ,và học hỏi bọn con nít !
Ôi thấy đời đáng yêu tệ !
Thiên hạ to tát ,biết mình thương xót họ như thế ,họ lại chả tức điên lên,nhưng mà thực ra ,họ rất đáng thương ,vô vàn đáng thương ,họ chả hiểu gì về sự vui vẻ và cái đẹp !Thiệt tình ,mình muốn hỉ mũi vào rất nhiều sự ,thôi bịt mũi đi qua cho rồi .bây giờ mới thấy giá trị cái sự đơn giản bình thường ,bình dân và ...bình tĩnh ,hơn một chút là bình an ,chu choa ,khoái quá !!!!!!!!!!!!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét