24 tháng 5, 2010

Khi dòng sông lòng người khô cạn!

Người đàn ông nức nở kêu trời khi nói về hoàn cảnh nghiệt ngã của mình

1-Khô cạn thương yêu
Theo một người bạn tàn tật tôi ...đi.Vì đồng cảm người bạn muốn tôi biết câu chuyện của ông .Tôi nhận lời .Và thế là có một cuộc gặp gỡ .
Đường tới nhà ông rất đẹp ,thẳng tắp và có nhiều con sông ,buổi chiều con nước lên ,đầy ăm ắp ,Nhà ông rộng rãi và sang trọng ,có vẻ rất bình yên .Một tượng Phật bà rất to lớn ngự ở sân ,tất cả ngoại cảnh thuận lợi cho cảm xúc yêu thương và bình yên phát triển .
Nhưng ....
Trên thực tế :Yêu thương đã khô cạn.
Những thanh niên vạm vỡ với đôi mắt cá chết ,vô cảm ,vô hồn,không chút tình cảm nào trong ánh mắt ,họ khó chịu khi thấy chúng tôi có mặt .Cái xe máy để trước cửa cũng không khiến họ vui ,không một nụ cười ,không một lời khi tôi đề nghị muốn gặp ông tại đó .
Tôi cũng đã trơ ra trước cảm giác bực bõ dâng lên trong lòng ,dằn những bước chân cảm thấy quá nặng bước vào mái hiên rộng mênh mông của căn nhà cũng đẹp đẽ mênh mông ấy để gặp ông .Để trái tim lại phải một lần rung lên bất thường bởi cảm giác xót xa ,và cả giận giữ ,và đọng lại là một nỗi buồn vô hạn....
2-Đời bất hạnh
Người đàn ông có nét sang trọng dù giờ là phế nhân ,hai chân hỏng hoàn toàn ,một bên vai dội gù lên ,mái tóc bạc xác xơ .Cung bậc của giọng nói ấm và nồng nàn.Ông để lại trong tôi ấn tượng đầu tiên :Ông từng là người mạnh mẽ.
-Tôi từng rất giàu có .Ông bắt đầu mở lời ...Giàu có từ đời cha mẹ.Tôi sanh ra bình thường ,vài năm sau sốt và hỏng hai chân...Nói như ba má tôi hồi xưa ,tôi sống ngày nào ,vàng bạc chất cao tới đó....
Và tôi cũng sáng láng ,giọng ông có chút tự hào ,lớn tôi học hành ,biết nhiều nghề ,bốc thuốc ,sửa xe hông đa ,tôi không hề vô dụng....
Tôi ảnh hưởng tư tưởng đạo Phật ...Ông nhè nhẹ thở dài ,khi giàu có tôi tốt với tất cả mọi người ,hốt thuốc giúp người nghèo ,khoan giếng tặng bà con từng đôi nước ...
tôi lấy vợ ,đẻ bầy con đứa nào cũng cao ráo ,khỏe khoắn ,tôi vẫn làm ra tiền ,bà ấy ăn xong là đi chùa chiền với bạn bè ,những ngày tháng làm ra tiền ,tôi không bao giờ lường một ngày kia tôi bị coi như kẻ phế nhân ,bị thải loại....
Tôi cứ lùi lũi làm ra tiền ,cung phụng vợ con ,nhà cửa đàng hoàng ,con cái cũng gả vợ ,sanh con.Tôi còn chiều bả dựng tượng Phật giữa sân nữa chứ ...
"Con người không là cỗ máy "-Người đàn ông thở hắt ra: "Sau bao tháng năm miệt mài lao động ,cái xương vai của tôi nó trồi lên ,cả bộ xương vốn không hoàn hảo của tôi đồng loạt đình công ,tôi hết lao động ,hết kiếm  tiền ,và dây liên đới với gia đình ,tự nhiên nó cũng hết luôn ,nó cũng đứt phựt theo cái túi tiền vừa cạn...."
-"Tôi không thể đi đứng ,không thể làm gì ,chỉ loay hoay lết trên hiên nhà ,thì bà ấy cùng chúng nó tự nhiên coi tôi là ...gánh nặng .Như là thứ làm xấu làm bẩn cho cái nhà này"  .Ông đưa hay tay lên trời ,run rẩy kêu thét bằng một âm thanh nhỏ dần tuyệt vọng :"Trời ơi ,tôi không ngờ ,tôi rất bất ngờ ,tôi không hiểu tại sao lại thế ...Chúng nó từng đánh tôi cô ạ,ông thì thầm nước mắt ứa ra...Tôi bây giờ là một kẻ thừa ,ăn lưng chén cơm thừa ....Tôi không thể nào chịu thêm được nữa "
Biếu ông một chút quà mọn ,tôi lặng lẽ ra về .Tôi rất muốn nói với ông ,nhưng lại không thể mở lời ,vì tôi không muốn làm ông đau lòng hơn nữa .Điều tôi muốn nói với ông thế này :
-Xây tượng Phật không nghĩa lý gì bằng vun bồi tâm Phật .Cả đời ông phạm một sai làm lớn :Là xây đắp tương quan chỉ một phía là tiền .Cái đám gọi là người thân ấy họ chỉ coi ông như một công cụ hái ra tiền ,họ cũng thật là đáng thương ,vì cả đời không ai dạy họ ,chỉ cho họ thấy cái luân lý yêu thương .Họ đi chùa ,bái tượng Phật theo một trào lưu của kẻ có tiền .Nhưng cái dòng sông thương yêu trong họ không có ai khơi nguồn ,thành ra nó đã cạn rọt ,hay là chưa bao giờ chảy cả.Bây giờ thì đã muộn ,rất muộn màng .
Khi tôi ngừng những dòng viết ,cũng là khi tôi nhận được thông tin:một người nào đó đã đưa ông cụ lên ở trên chùa kiếm chút bình yên .Thôi thà như thế mà hơn  ông cụ ạ.
Tôi vẫn đi ,vẫn thường qua những con sông con rạch .Và tôi tự nhủ lòng :đời có thể thay đổi triền miên ,con sông đời khi đầy khi vơi,khi đổi dòng  ,vô vàn tiến hóa ,nhưng con suối nhỏ trong lòng người thì phải có ,cái nghĩa ở đời ráng giữ dù rất khó khăn , thà để đời phụ ,người phụ ,chứ sẽ không phụ người ,phụ đời ,dù như thế có thiệt thòi ,nhưng thà như thế để con suối nhỏ trong lòng tôi  sẽ không bao giờ là cạn kiệt....Đi để mà thấy ,mà học ,mà trở trăn ,vâng tôi biết ,tôi sẽ còn đi nữa ...
Cảm ơn người bạn đã đưa tôi đi...
Cầu chúc ông bình an quãng đời còn lại...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét