17 tháng 5, 2010

Dặn chị mấy lời !

Ôi mệt quá !
lần thứ hai ,tôi lo cho chị nhé.Và tôi nói trước :không thể có lần thứ ba.
Chúng ta ,chỉ là người thế gian ,một gặp gỡ vô tình ,mà chị thấy không ,tôi đã vặn cạn sức tôi ra mà lo lắng .Chị cũng cần cố gắng ,thoát ra khỏi sự ỷ y ,cuộc đời lúc sóng gió  cần phải vững vàng .Này đây tôi tặng chị câu này :hãy luôn nhớ :mình là ai ,và mình từ đâu đến .
Làm sao mà chị phải đau khổ với họ mà chi ,nói thật ra báo chí thì cũng là một nghề ,những người nhà báo cũng phải bám vào nghề ,để mà có cuộc sống .Chẳng qua đó là một nghề đặc biệt ,họ phải khéo léo ,dùng nghiệp vụ ,với các chiêu các thủ đoạn để có thông tin,tỏ ra tình cảm ,thương yêu để nhân vật cung cấp tin cũng là một cách .Trăm người may ra có người tốt ,nghìn vạn người may ra mới có một tri kỷ chốn nhân gian,mắc mớ chi phải đau khổ ,phải cầu lụy tình cảm của người thế gian cho mệt mỏi .
Con người ta phải học cách quan sát chị ạ.Sống vững vàng lên,mình yêu quý chính mình ,khi hành xử bất cứ việc gì ,mình phải xác định :vì sao mình làm ,làm thế để giải quyết vấn đề gì ,và khi đã làm là chủ động ,không hối hận .Chứ không phải để người ta cuốn đi ,mất thế chủ động rồi sau đó buồn bực khổ đau.Đó là sai lầm lớn !
Còn công việc ,phải xác định :mình đã lớn tuổi ,nên không có phép lợi thế nào ,ba cái phù du ồn ào ,hóa ra là tai họa.Xin được việc đã khó ,xin đúng việc mình muốn làm ,có thu nhập ,có chỗ ở chỗ ăn lại càng khó hơn , được như thế là may mắn .
Lần này chị cần cố gắng ,nếu không cố gắng là tôi buông tay chị luôn ,tôi rất ghét ,rất bực mình ,ghét cái cảm giác  phải cõng phải gánh người không có ý chí và nghị lực !
Nhớ nha chị ,nhớ mình là ai ,mình từ đâu đến ,mình dựa vào mình là chính ,đừng quá trông ngóng vào nhân gian ,và nhớ luôn một điều này : tin người cũng cần tin có mức .Giữ lòng tin giống như giữ tiền trong cạp váy ,khi cần mua ,mua cái gì đó cần thiết mới rút ra .Mà tiền thì không phải là thứ dư thừa ,bạ đâu mua đó !!!!!!
Tôi cỏ thể yêu thương bất cứ mọi mảnh đời ,cảm thông ,sẻ chia ,nhưng tin tưởng ư ?Còn khuya ,tôi phải nhìn người thế nào thì mới tin tưởng ,mới coi là tâm phúc .
chúc chị bền sức ,tiếp tục đi trong cuộc đời ,điện thoại tò tí te in ít thôi ,đi làm mà cứ tít tít te te suốt ngày ,coi chừng lại mất việc !
Mệt quá đi mất ,đứt cả hơi ,phải đóng cửa nghỉ nửa ngày cho lại sức !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét