15 tháng 4, 2010

Viết cho cậu bạn Vũ Quang Thiều.

Này cậu !
bọn ta chơi với nhau thế mà đã 26 năm trường ,và sắp sang năm thứ 27.
Tớ là đứa cực kỳ nhớ lâu cậu ạ.
Tớ nhớ hồi ấy tớ vào cấp ba,cậu ở làng bên ,theo bọn bạn cùng lớp sang nhà tớ chơi .Bọn ta có một nhóm chơi với nhau ,rất thân,và cậu không học tiếp mà đi bộ đội.
Ngày ấy ,tớ như một bà cụ lão ,ôi trời ạ,tớ viết thư dặn cậu đừng có mà đảo ngũ ,tớ sợ nhất điều này ,thời đó tớ đã nhận thức nỗi kinh khủng nếu phải chịu sự xỉ nhục của người đời ,tớ ám ảnh câu chuyện kể là hồi chiến tranh ,có người đảo ngũ ,làng xã bắt đeo bảng mang dòng chữ :thanh niên như tôi thì mất nước ,chạy quanh làng ,nếu thế thì chết nhục luôn ,nên tớ dặn cậu chớ có mà đảo ngũ.
Rồi chúng ta sống đời xa xứ ,vào tận sài gòn ,thế quái nào mà chúng ta lại sống rất gần ,cậu ở nhờ nhà người chị ở Hoàng Hoa Thám ,còn tớ ở Nguyễn Văn Đậu -Bình Thạnh,chỉ khoảng năm phút chạy xe,chúng ta là bạn bè ,và là người nhà như ruột thịt.
Tớ lập gia đình sớm trước cậu gẩn 10 năm ,các con tớ nhiều lần ở ké nhà cậu để vợ chồng cậu chăm giùm ,tớ phải công nhận ,vợ cậu khéo léo trong chuyện nấu ăn ,và trang trí nhà cửa.
Còn cậu thì sự cố gắng để có một cuộc sống từ hay bàn tay không ,đến nay thấy như thế là rất mừng ,cũng nhà cửa ,khẩu rả con cái đuề huề ,lúc hoàng kim ,còn làm phó giám đốc một công ty ,một bước xe hơi ,nói chung cậu là đứa được việc nên người ta trọng dụng.
Nhưng cũng chỉ là bọt nước ,cậu thường tâm đắc mà bảo tớ là:tôi nói để bà Hương nghe nha,ở đời bọn ta cần phải nhớ :mình là ai ,mình từ đâu đến.
Thế cho nên lúc nào bọn ta cũng vô tư và hào sảng ,thi thoảng tụ họp hai nhà ,tớ nấu một món gì cho bọn trẻ quây quần ,cậu thì hát karaoke rất là hay ,Bài thánh ca buồn ,cậu hát cực kỳ là chuẩn!
Đời không phải lúc nào cũng là hoa mộng ,tớ cũng có nỗi đau ,nỗi buồn riêng ,và cậu ,cùng cả phu nhân của cậu luôn quan tâm những lúc tớ buồn như thế.
Tớ cảm ơn cậu ,vì tất cả những điều cậu đã làm âm thầm vì tớ .Cảm ơn câu ,cậu bạn tri tồn suốt hơn một phần tư thế kỷ qua.Măng mà vợ chồng cậu cho ,tớ vẫn chưa ăn hết !
Bọn đàn bà chúng tớ thích đi mua sắm ,hôm nào tớ sẽ dành một ngày cùng vợ cậu đi chơi đó đây ,mua những món đồ mà bọn đàn bà chúng tớ thích .
Hihihi ,này Thiều :Tớ từng bảo cậu:bọn ta đã ở bên kia của con dốc ,thế cho nên chúng ta bây giờ nhìn mọi sự thật là giản đơn ,hóa ra lại giống như là trẻ con ,cái cách sống mà tớ đang thực hành ,và thấy là rất có hữu ích !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét