05 tháng 4, 2010

Cuộc sống mến yêu!

Đi mấy chục cây số ,bụi mù và quá mệt ,chỉ để đổi lấy nụ cười của thằng nhóc.Nhận ra cuộc sống đáng yêu biết là chừng nào ,nhất là khi bản thân chịu khó vận động và thay dổi.
Thấy lòng nhẹ như bông ,mới thấy thương yêu âm thầm có giá trị thiệt là lớn .như Teresa Hài đồng từng bảo: người ta có thể sẽ không bao giờ biết ...
Cần gì phải biết ,nhưng nếu tinh tế thì sẽ biết thôi ,cái yêu thương đã biết thành hành động cụ thể nơi thế gian này ,cái sự chấp nhận mọi đắng cay,mọi hi sinh ,mọi đớn đau ,chính là một giá trị lớn lao không hình dáng.
Ngôn ngữ hình ảnh là một ngôn ngữ đẹp.Nó chuyển tải vấn đề sâu sắc vô cùng.Hạnh phúc làm sao khi bây giờ mình hành xử đơn sơ như trẻ con ,nhưng lý trí thì suy xét mọi sự kỹ càng như một người già dặn .
Lòng thương xót ,cụm từ này thực sự là phát huy tác dụng lớn lao ,nó không hẳn bao hàm lòng yêu ,nhưng thương xót nhau là phải có.
Cung bậc yêu thương là một cung bậc khó ,và đòi hỏi rất cao.Để mà yêu nhau ,phải có một khoảng đồng điệu nào đó .
Đọc lại thư của bố cách nay hai năm ,tìm thấy trong đó sự uyên thâm rất lạ của cụ.Không bao giờ mất cả ,mới đó mà hơn hai mươi năm ,cái tình yêu mình dành cho bố vẫn rất đằm ,rất mãnh liệt và không phụ thuộc vào hoàn cảnh.
Cuộc đời đẹp lắm ,càng nếm trải đau đớn ,mình càng khỏe khoắn hơn ,mình là đứa rất khó chết !!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét