Ông tặng cho đời quá nhiều rồi Trịnh ạ
Vắt máu tim ,thành những ca từ
Đời cũng tặng ông vô vàn ca tụng
Đỉnh vinh quang ,liệu Trịnh có vui lòng
Chiều Sài Gòn ,tôi lặng lẽ tặng ông
chút quà nhỏ ,khác vạn người đã tặng
Tôi tặng ông chút hoang đường có thật
Không phải hư vinh ,giả dối tới mức nhàm
Tôi tặng ông ,hỡi một Trịnh Công Sơn
Nỗi đau đớn ,chẳng dễ dàng đồng vọng
Nỗi cô đơn đến tận cùng vực thẳm
Ông biến thành cung bậc vinh sang?
tôi tặng ông dấu hỏi Trịnh Công Sơn?
Lưng còng xuống chưa một lần yêu đủ.
Những đàn bà vô cùng diễm lệ
Bóng lướt qua đời ,không chạm nổi Trịnh ơi!
Có nghĩa là còn đau mãi không thôi
Trước khi chết ,Trịnh kêu tên ai chứ?
Mọi ca từ ,liệu có còn nghĩa lý ?
Khi chính mình, tim cạn ,giữa hoang vu.
Bữa tiệc nhân gian ,sẽ còn lắm bất ngờ
Riêng bóng Trịnh ,chẳng bao giờ lặp lại !
Nơi hoang lạnh,và vô vàn tăm tối
Trịnh có còn ngước mắt ngắm trần gian?
Nghìn lần không ,và một vạn lần không .
Ông đi thẳng không một lần ngoái lại
Mặc nhân gian điêu ngoa và bạc bội
vẫn mãi thét gào âm nhạc:TRỊNH CÔNG SƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét