Vâng ,cuối cùng thì điều đó đã tới .
Con đã chờ đợi ,chờ đợi bao nhiêu lâu ,trong kiên cường ,trong thầm lặng ,và trong kiêu hãnh không hề có dáng hình ,được bao phủ bằng sự không màu ,và điều đó đã đến .
Với con ,đó với thực sự là món quà ,thẳng từ Thiên Chúa trao con ,Ngài đã trao ban thứ mà con cần vào đúng thời ,đúng buổi.
Vậy là bố đã thừa nhận con là tri kỷ một cách đúng nghĩa trong buổi nói chuyện hôm nay ,nội dung cuộc đổi trao giữa bố con ta chính là lời thừa nhận đảm bảo nhất .
Đã trút bỏ sạch một khung ,như cái khuôn mẫu thít chặt lên bố con mình ,cái sự giả hình ,nhưng quá đỗi đẹp thít cổ chúng ta quá lâu ,chúng ta muốn mở mắt nhưng không thể.
Con đã rất mờ nhạt suốt cả tuổi thơ trong con mắt của bố ,con không có sức mạnh và phương thế để bố tin rằng :con là đứa con đã âm thầm thiết kế đời mình ,hòng lưu giữ những cái vốn vô hình mà bố trân trọng ,bố muốn giữ gìn qua các thế hệ ,như một sự bảo lưu bền vững.
Hôm nay ,gần như đã không còn quá đau đớn khi bố con ta đồng khẳng định rằng :chẳng có sự bất biến ,mọi sự đang đổi thay ,chúng ta mở to mắt mỉm cười chấp nhận sự đổi thay dù rằng theo một chiều hướng không còn đẹp đẽ như mong ước .
Một chuyến đi ra bắc cho hợp lý ân tình đã không còn nghĩa lý gì ,cái khoảng cách của không gian ,thực ra là vô nghĩa ,khi bố thừa nhận rằng thực ra ,cái nơi mới ấy cũng chẳng khiến bố vui hơn ,không nói là bố vẫn đang trĩu nặng nỗi buồn ,thà như thế ,chẳng thà ta nhìn thẳng như thế .
Vâng bố con mình đã quá đỗi giống nhau ,khi ngày từng ngày vẫn khát khao ,cái yếu tố ta cần nhất là con người nên hoàn hảo ,thánh thiện.
Nhưng không thể và không bao giờ có sự hoàn hảo .Cái bánh xe vô lượng nó đang quay một cách quá cuồng điên ,nó ảnh hưởng tới từng số phận con người ta theo nhiều chiều ,và ta chỉ còn một cách duy nhất thôi :đối diện và có những khi là chấp nhận .Vâng đó là cách nhìn nhận hiện sinh và hợp lý nhất ,như thế lòng sẽ bớt đau ,năng lượng sống sẽ lại dồi dào ,những cơn mệt mỏi sẽ ngắn lại ,và chúng ta không rơi vào hố thẳm của sự tuyệt vọng.
Và ngoài kia ,con chim trời vẫn hót ,nắng vẫn vàng tươi ,và mây trôi vẫn rất nhẹ nhàng ,trong cái tưởng như khốc liệt điên cuồng ,sự bình yên vẫn hiện hữu .
Như vậy con cảm thấy mình đã có chút lớn khôn ,hạnh phúc thay khi trong cuộc đời này ta tìm được cung bậc tương đồng .Và như thế thì bố rất đỗi kính yêu ,đáng mến và thân thiện của con ơi ,sự hiện hữu của chúng ta trên cõi đời này chả hoài phí tí nào ,không nói là quá đỗi ý nghĩa!
Sẽ lại có thêm một thế hệ mới của :Cường ,Minh Hội ,Anh Khoa ,Đức Phương Anh....bố ơi hãy yên lòng ,chúng sẽ tự thích nghi với cuộc đời của thế hệ chúng .
Thế hệ của bố ,rồi của con cũng thế ,sẽ lùi lại và có thể ở một góc khuất phía xa mờ .Nào bố con mình hãy nở một nụ cười ,cùng quan sát những sự đời đang hiện hữu quanh ta bố nhé.
Bỗng nghe đâu đó tiếng hót của một loài chim không tên ,cuộc sống như nhẹ nhàng hơn ,phải chăng đó cũng là định hình của hạnh phúc.
Sáng mai ,con sẽ đi mua thuốc mà bố chỉ cho con ,con sẽ uống thuốc và cơn đau đầu lần này sẽ biến mất !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét