Đang vui sướng vì mơ mộng ,thì lại trở thành kẻ chống tội phạm bất đắc dĩ.
Nhìn vào mặt anh ta ,và rùng mình ,nó mang những đường nét của con thú hoang ,và sự gần như là bệnh hoạn.
Đó không phải là yêu thương chi hết ,nhiều người bảo ghen tuông là yêu ,không, mình khẳng định đó là sự lệch lạc nhân cách!
Chỉ một lần duy nhất này thôi ,mỗi một con người sẽ phải chịu trách nhiệm về chính hành vi của mình .
Mình đã rất cố gắng ,vô vàn cố gắng ,và bỗng nhận ra nội lực chịu đựng đã đạt tới sự gần như vô cùng ,và mình đã sống trong một sự không phải là sống !
Thoát ra ?Con cũng đã đồng ý ,thoát ra thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét