08 tháng 1, 2010

Thư gửi người cán bộ phụ trách vấn đề phổ cập giáo dục xã Đông Thạnh

Kính gửi anh H-người phụ trách giáo dục phổ cập ở Đông Thạnh
Thưa anh!
Là một người mẹ suốt mười năm đeo bám sự học lớp ban đêm cho đứa con bệnh tật ,tôi hiểu cái khó khăn cái quý giá của những lớp học ban đêm.Tôi lại càng trân quý những người thầy bám lớp để duy trì những lớp học như thế .Tôi còn biết vài năm gần đây giáo viên phổ cập mới có chế độ đãi ngộ ,chứ còn trước kia ,các thầy cô đến dạy các em hoàn toàn vì yêu thương chứ không có chút thu nhập nào hết .
Tôi nhớ khi năm 2004 về đông thạnh ,vì nghèo ,vì bệnh mà Minh Hội giang dở học hành ,cả mẹ cã con sững sờ khi nhận hung tin ,cô giáo Phượng ,giáo viên dạy ban đêm của hội hồi lớp sáu qua đời vì lao phổi .Mẹ khóc ,con cũng khóc ....
Năm 2008 ,vượt lên mọi khó khăn Minh Hội đi học lại ,tôi lại tiếp tục song hành với con ,yêu con ,tôi trở thành bè bạn của đám trẻ học với con mình ,chúng đến nhà tôi ,như là con cái ,như là bằng hữu ...
Hồi tháng mười hai năm 2008 Hội gãy chân ,không phụ bạn ,phụ thầy cháu vẫn  tự học tại giường ,đuổi kịp chương trình và tham gia thi tốt nghiệp hồi tháng 4 năm 2009, thi đậu mừng lắm ,mấy  mẹ con cô cháu tụ họp ở nhà tôi ,bàn với các cháu phải học tiếp ,phải cố mà học,nhưng tiếc quá ,Đông thạnh lúc đó chưa có lớp cấp ba phổ cập ,chúng xúm lại bàn nhau đi học tận quận 12,riêng Minh Hội vì không thể đi xa đành một mình về xã Nhị Bình học cùng các bạn mới .
Trớ trêu thay ,cái sự học này phải là học chui ,các cháu không có giấy chứng nhận tốt nghiệp tạm thời ,các trường nhận nhưng không có hồ sơ ,làm sao có học bạ mà vào điểm.Các em lo lắng bất an,có một số nản ,và bỏ học...
Tìm anh không biết bao nhiêu là lượt ,một hai anh bảo tại cấp trên ,trong khi các trường thì khẳng định không có cấp trên nào mà hạn chế sự học hành như thế .
Bản thân gia đình tôi cũng đi kiếm anh mấy lượt mà chẳng ăn thua ,một tháng ,hai tháng qua ,cho đến nay thì bảy tháng qua rồi ,các cháu thi xong học kỳ và đối diện với nguy cơ bị cho thôi học vì không có giấy ...
tôi lo lắm ,tôi đi hỏi người ta ,và mạnh bạo đi tìm ông chủ tịch xã ....
Ôi trời ạ ,chỉ một cuộc điện thoại của người lãnh đạo ,là anh dạ anh vâng ,và giấy lòi ra,học bạ của các cháu ký từ cách ngay bảy tháng với dòng chữ to tướng :đủ điều kiện tốt nghiệp .
anh H có biết giờ này thì các cháu :Trang ,Ân ,Hồng ,Dung ,Giang đã bỏ học rồi không? .chỉ còn lại Minh Hội ,Hải ,Tuấn Anh ,Nghĩa ,Tâm ráng theo cái sự học chui vì không có giấy !Chiều nay chúng nó mừng rỡ hò reo ,khi tôi báo tin rằng có giấy rồi các con gặp thầy H lấy về mang đi nộp .
Nhẽ ra khi đã nhận một chữ thầy với tất cả yêu thương từ các học trò ,anh nên tự vấn trái tim mình rằng làm như thế là hại các trò ,vậy mà anh còn nỡ trách cứ và bất bình trách rằng chúng tôi không biết ơn anh vì đã nâng đỡ ,du di cho ...cháu Hội đã nghĩ học nhiều vì đau ốm !
Thưa anh H,một thằng bé bệnh tật ,đã cố gắng sống cho không là phế nhân,nằm trên giường mà vẫn học hành ,đảm baỏ với anh đến bộ trưởng Nguyễn Thiện Nhân cũng sẽ không vì lý do nó nghỉ học vì bị gãy chân ,vẫn tự học ,vẫn thi đạt điểm á quân,dành điểm 10 tuyệt đối môn văn ,thì không lý gì lại không cho nó tốt nghiệp .
Thôi dẫu sao tôi cũng mừng vì đám trẻ có giấy rồi ,nếu có ghét thì anh cứ ghét tôi ,xin tạo điều kiện cho mấy đứa nhỏ sớm nộp giấy tờ an tâm học tiếp !
Cảm ơn ông chủ tịch Đặng Quang Sang đã có chỉ đạo kịp thời ,hợp lý .
Cảm ơn trung tâm giáo dục quận 12,và trường Nhị Bình -Hóc Môn đã cho đám trẻ học chui vì không có giấy tờ ,xin quý trường ráng thư cho vài hôm các cháu sẽ mang giấy tới nộp .
Và mong anh H đừng có giận tôi ,tôi chỉ vì đám trẻ mà thôi tuyệt nhiên không có ý xấu với cá nhân anh ,anh ạ.
Buồn vui lẫn lộn !Cảm giác của tôi lúc này là như vậy !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét