17 tháng 1, 2010

rỗng !

Hai đứa nhỏ đổ ốm ,quay ra lo cho chúng mờ mắt ,bác sỹ ,thuốc men ,com nước ,mình mệt nhừ cả người .
Quen rồi ,quen với mọi sự ,quen với thứ a xít không hình dạng gặm nhấm cuộc đời .Đôi khi phải để lòng thành ra như đá tảng .Như thế mới tồn vong được và không chết rũ vì muộn sầu ,ghét mọi sự sầu muộn .
Tết này không về thăm bố mẹ,lòng vẫn đau ,một nỗi đau cũng không có hình dạng và sắc màu .
Cuộc đời là vậy đó ,bao nỗi lo và buồn vui,rồi sẽ qua hết và đến một lúc nào đó chẳng còn lại gì nữa .

Có sao ,XTT nó bảo ,khi mà ngay mạng sống cũng không còn là quan trọng ,thì mọi sự khác là con muỗi .Cái thằng !Nó lỳ hơn mình rất nhiều !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét