Rất là mệt ,lại buồn ngủ ban ngày ,bệnh gì lạ vậy ta.Bác sỹ bảo chị uống thuốc tây chỉ là giảm đau tạm thời thôi,không phải là biện pháp căn cơ.
Chao ôi ,bỗng thấy thời gian sao mà dài lê thê vậy ,mong cho con cái lớn hết ,Bé Khoa thành thanh niên ,và có một tương lai vững vàng cho Minh Hộị là mình sẽ ngủ luôn ,không cần tỉnh lại nữa.
Không có gì là bất biến ,nhất là mình ,một đàn bà quá mong manh mà sức lực đã vắt kiệt cho gia đình cũng như cộng đồng xã hội.
Mình không đòi hỏi ,và chưa bao giờ đòi hỏi gì riêng cho bản thân,chỉ là ao ước được khỏe mạnh thanh thản hoàn thành mọi nhiệm vụ ,bổn phận mà cuộc đời mình cần phải chu tất .
Mình đã làm thủ tục hiến xác mấy năm nay rồi ,chẳng thấy sợ hay buồn ,chỉ mệt thôi ,rất là mệt mỏi .và hơi lo ,không biết có thể chu toàn mọi sự hay là không nữa.
Thấy nhiều người sao mà vô tư quá thể ,với họ chỉ bản thân là quan trọng thôi ,bởi vậy mới được gọi là có số sung sướng .
Nếu mình chết ,mình sẽ ngã vào lòng Chúa mà nói rằng :con yêu quý Ngài ,và từng ngày sống theo ơn gọi mà Ngài dành cho con,trả lại Ngài mọi mệt mỏi lo toan ,và mình sẽ bình an ngủ một giấc trong một khu vườn tràn ngập gió !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét