Ừ thì hôm nay mới rảnh ,để mà nhẩn nha đọc lại những bài báo viết về cái vụ chó bẹc giê của đại phú gia nơi nước Việt Nam này ngũ mả phanh thây ăn thịt người nghèo giữa ban ngày ban mặt.
Có thời gian mà liên tưởng tới chị Dậu ở trong tắt đèn ,bàn tay máu chảy ròng ròng bị chó cắn vẫn phaỉ lạy người ta bán con mà nộp sưu một thuở .
Quy lại thì là gì chứ ,là nghèo ,là thường dân ,mạng người để cho chó ăn ,vậy đấy ,cái loài chó dữ nhập từ xứ lạ sang ,cái loài ăn thịt sống càng tanh thì càng ngon và lại càng hấp dẫn ấy chứ .
Ừ ,thì thế đấy ,giàu mà ,giàu thì lập trang trại ,mua xe hơi ,thuê vệ sĩ người ác như chó ,và tậu chó dữ chẳng có tính người ,giàu mà ,sang mà ,luật pháp đâu có cấm cái sự sang ,sự oai cơ chứ .
Từng thấy một con mụ làm chức này chức nọ ,hồi xưa ở cạnh nhà mình ,làm ở bên ngành kiểm sát ,chưa quên hình ảnh ,mấy người đổ rác lôi ra cả hộp bánh trung thu trong thùng rác nhà mụ ấy ra chia nhau bẻ ăn ,giàu mà ,sang mà,qúa trời người biếu xén ,chẳng thà vứt thùng rác chứ không cho ai ,cho rồi lại rách việc ,nhìn mấy đứa đổ rác bẻ bánh ăn ,hồi ấy mình buột miệng chửi thầm :Chó !
Thầy nhiều cái sự chó ở người nơi thế gian này lắm rồi ,thấy hoài à,thấy riết quen ,tự bảo ồ chó -người có thật đấy .!
Bởi thế thích lê la với người nghèo khổ ,những loại tận cùng tận đinh ,mà trong mắt khối đứa coi họ chả bằng con chó :những gái không chồng mà chửa ,những người tóc bạc bị coi như thằng chẳng có phận danh ,những cùi hủi phong ,HIV ,mà lại thấy những kiếp ngời -chó ấy có cái gì đó rất chi là Người,và thấy lòng dịu lại .
Bỗng mong trời đánh chết bớt cái bọn Chó thực là Chó đi cho rồi !
Để xem vụ này pháp luật xử thế nào ,mình thấy nhân dân rất chi căm phẫn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét